Món lạ từng ăn

Hôm nay trên báo NV có bài này Nhà giàu Việt nuốt vàng để chặn lão hóa.

Dẫn link ra đó nhưng không biết mọi người có vào đọc được không. Đại khái là những người giàu ở Việt Nam hiện nay đang có khuynh hướng rắc bụi vàng vào thức ăn vì họ cho rằng ăn vàng thì sẽ “trẻ mãi không già”.

Muốn biết điều này đúng hay không thì chỉ cần nhìn vào chú HTC là biết liền, hehehehe. Mai mốt chú cho NL xin 1 tí bụi hạt xàng bỏ vô đồ ăn ăn thử chắc còn trẻ dữ, hehehehe

Trong một số thành phần kem dưỡng da ngày nay họ cũng bỏ bụi vàng vô nữa. Tui nghĩ chắc cũng có công hiệu lắm, vì bằng chứng là cũng từ chú già 67 mà ra 🙂

Nói chứ từ vụ này, tui chợt nghĩ trong đời chắc chắn nhiều người đã từng ăn qua những món lạ. Món lạ không có nghĩa là món cầu kỳ, món mắc tiền. Món lạ, chỉ vì nó… lạ. Không thấy phổ biến nhiều, hoặc không mấy người có dịp ăn qua.

Với tui, món lạ đầu tiên mà tui được ăn là món óc heo chiên trứng. Tui ăn món này vào dạo tui đang học lớp 5, tức cỡ chừng 10, 11 tuổi. Món này bị ép ăn, vì khi đó tui mang chứng bệnh nhức đầu do viêm xoang. Thời đó thuốc men không có, định bệnh cũng khó. Nhưng thấy tui cứ suốt ngày ôm đầu than nhức nên má tui cứ nghe ai bày cái gì thì cũng cố làm cho tui ăn.

Món này làm cũng đâu có dễ. Nhớ là óc heo mua về thì phải ngồi gỡ cho hết các gân máu dính trong đó ra, rồi rửa sạch, rồi ướp rồi mới nhúng vô trứng chiên lên. Cũng thơm tho lắm. Nhưng mà cảm giác  mà tui còn nhớ là nó ngánnnnnnnnnn, trời ơi là ngán, bởi vì nó béo ngậy à (trong khi đến giờ này tui vẫn thích nước cốt dừa :p )

Bẵng đi gần 20 năm sau đó, một lần tui nghe đồng nghiệp của tui nói với đứa học trò, “Nè, em về nói má em mua óc heo về chưng lên cho em ăn để bổ óc bò nghen!” Đứa học trò “dạ” rõ to. Xong, chút sau nó bỗng hỏi, “Ủa, vậy ra thầy nói em ngu như bò hả thầy?” hahahahaha, tui cười muốn chảy nước mắt.

Món lạ thứ hai tui ăn là món bánh xèo nhưn thịt vịt.

Món này tui ăn khi tui mới lấy chồng. “Bồ cũ” chở về quê, ghé nhà ông anh họ chơi. Bà chị dâu đãi tui món này. Con vịt trong vườn được bắt ra làm thịt, lấy bộ đồ lòng cùng với thịt nạc làm nhưn bánh xèo. Ăn rất là ngon.

Lần cuối cùng tôi ăn món bánh xèo nhưn thịt vịt  là lần về VN năm 2008. Cũng chị làm cho tui ăn, khi tui về Cần Thơ thăm chị. Chị là người duy nhất đãi tui món này và mãi mãi không bao giờ tui còn được ăn lại lần nữa bởi vì chị mất không lâu sau ngày tui trở lại Mỹ…

Còn lại thì rắn hay ba ba tui cũng có ăn rồi, nhưng chắc không là món lạ, vì có lẽ nhiều người cũng ăn. Hơn nữa vị nó như thế nào tui cũng quên tuốt luốt 🙂

Rồi, giờ thì ai có món lạ gì thì kể cho người khác thèm chơi 🙂

 20130915_173720_resized

Hôm trước đi chợ Thuận Phát tình cờ nhìn thấy cái này, giật mình, lưỡi vịt. Mua về làm gì ăn vậy?

About Ngọc Lan

Tui là đứa hay khóc, dễ khóc và khóc dai. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa ương bướng đến độ lì lợm. Tui là đứa thích chuyện, kể chuyện, và nghe chuyện. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa rất lười nói chuyện. Tui là đứa nhớ dai nhớ lâu, ít càu nhàu Nhưng tui cũng là đứa mau quên, chóng quên và quên hết. Hehehe Sau cùng, Tui là Lan ù. Vậy thôi.
This entry was posted in Tưng tửng and tagged . Bookmark the permalink.

83 Responses to Món lạ từng ăn

  1. Hoang says:

    có tui đây

    Like

  2. ken zip says:

    À, tui có ăn món lạ. Món này lạ à nghen, đó là cháo lưỡi. Cô giáo và ACE có biết món cháo lưỡi là món gì không? Thí dụ như tui đang…ăn đây nè !
    Bye bà con, tui phải lắp cày vào cổ nữa rồi,chiều dìa tính tiếp.
    Hé vờ gút đây !

    Like

  3. Xi-cu-la says:

    @NL
    Đọc bài “Thịt bò” mê tơi. Ước gì có tô phở nóng hổi. Cô giáo tả tình tả cảnh làm khổ nhiều người. Gian ác quá cô giáo ơi.

    Like

  4. ken zip says:

    Tính tới giờ này là tui thay trâu cày được 4 tiếng rồi, ráng thêm 4 tiếng nữa là xong 1 tuần làm việc. Ngày hôm qua tui quất một hơi 12 tiếng, muốn xịt ra khói luôn. Tại sao mình không được phép ăn uống, tắm táp, ngủ nghỉ luôn trong hãng mà lại phải đi về, sau đó thì ngày mai lại vác xác trở vô, chi cho tốn xăng vậy ta!

    Like

    • Van Nguyen says:

      Nhiều ông sau khi dìa VN ‘ăn món lạ’, trở qua là được bà nhà cho ‘ăn uống, tắm táp, ngủ nghỉ luôn trong hãng’, không tin cứ làm thử đi! hahahah!

      Like

  5. Gia lum lon says:

    GM all, mang lon cappuccino gỏ leng keng
    Ai o Houston xin mòi phỏ Dieu, Portland moi pho Hùng, Austin moi pho Danh, SG moi Phú Vuong, Bolsa moi pho HTC voi bột vàng
    Ngày vui

    Like

  6. ken zip says:

    Ưà, mở đi, xa cách mấy mỗi ngày tui đều ghé đến để uống. ..chịu…coi có cụt vốn không cho biết! He he he he

    Like

    • ngoclan says:

      nghe nhắc ghé đến uống chịu tự dưng nhớ hồi sinh viên ở SG nhiều đứa cũng uống cà phê ký sổ, đến kỳ lãnh học bổng ra thì trả hay có tiền nhà gửi lên thì ra thanh toán 🙂

      Like

  7. ken zip says:

    Tui xin đố pà kon chứ trên thế giới này, nước nào có món ăn nhiều nhất,? Tui đố là nước nào chứ không phải ai nha, coi chừng có người giơ tay !

    Like

  8. Xi-cu-la says:

    Thấy cái vụ “ăn vàng” tui mắc cừ quá chừng tại vì tui đang cầm trên tay hai cái booklets edible gold leaf và edible silver leaf nè. Cái gold booklet có hai mươi lăm trang thì tui mua năm ngoái đâu khoản bảy chục đồng. Vàng này chỉ dùng để trang trí bánh. Thú thiệt tui chỉ xài cho khách ruột mà thôi vì nó mắc quá xá. Silver thì đâu một phần ba giá tiền. Những tờ vàng tờ bạc này rất rất là mõng và nhẹ còn hơn bụi nữa. Khi cần xài, tui phải lấy cây cọ vẽ loại nhỏ nhất chấm vô miếng vàng rồi kéo ra chút ít để lên trên phần chocolate mà tui muốn trang trí.
    Edible gold and silver này làm bên âu châu nhưng được FDA approved.
    Cuối tháng tui dìa bên đó, sẽ ghé biếu cô giáo ít trang ăn lấy thảo. Còn ăn vàng mà tăng tuổi thọ bao nhiêu thì tui hỏng dám biết à nhe.

    Like

    • ngoclan says:

      hehehehe, em nhớ có một cái bánh chị cho em cũng có vàng trên đó, hehehe giờ thì biết chắc là mình cũng từng có ăn vàng rồi, hèn gì nhiều người nói “chẻ” ra 🙂

      Like

    • Tóc Huyền says:

      Chị XCL – Hôm nào cho TH ngó coi “vàng lá” làm bánh đó ra sao nhe 😉 Ngó thôi, không mê ăn vàng, chỉ mê ăn… hột xoàn 😉 J/K.
      Chớ vàng lá, vàng thỏi, vàng sợi, vàng vụn, etc. thì TH thấy rồi, trong tủ kiếng tiệm vàng á 😉
      A … Hôm nào đẹp trời lạc bước xuống Houston, mà TH vô tiệm chị XCL rồi gọi “Chị Xi-Cu-La!”, thì “ông chủ tiệm” có vác gậy tầm vông rượt mẹ con nhà cọp em chạy rớt guốc không ta ? 😉

      Like

  9. Tóc Huyền says:

    Tui từng ăn vài món, không biết chúng có đủ “lạ” để người khác thèm không thì… tui không biết 😉

    1- Vỏ chuối khô – Phơi treo lủng lẳng nơi vách lá. Khi người ta đói … thì có lẽ nó ngon hơn tất cả mọi thứ món ngon nào khác trên đời.
    2- Con dông bọc đất sét, nướng trui. Tui nghĩ con dông vùng Phan Thiết ngon hơn mọi thứ thịt khác, thơm hơn thịt gà “đi bộ”, và không mua được bằng $$$, vì tụi tui tự bắt được nó.
    3- Đậu phụng non, ăn sống. Nhổ lên khỏi đất, phủi bụi xong là nhai luôn. Nó mềm mềm, bùi bùi, ngọt ngọt, và hăng hăng… mùi đất. Ngon khó quên 😉
    4- Rượu chùm ruột: Chùm ruột mới hái đem trộn đường, bỏ hũ & khằn cho kín rồi chôn trong đất 100 ngày. Khi bới lên, nước từ chùm ruột tươm ra đã thành rượu thơm- ngon- ngọt và uống mãi vẫn thèm 😉 Uống hết rượu, tì tì mớ trái chùm ruột thơm nồng xong thì cũng muốn xỉn luôn. Hihi … món này cũng không mua được bằng $$, hay rất nhiều $$ cũng vậy 😉
    5- Khoai mì khô hay khoai lang khô ngào đường gừng. Món này thì ai là dân miền Trung sống qua thời bo bo, khoai lang khoai mì khô, bột mì “Liên xô” chắc biết và khó mà quên được!
    6- …
    Hmmm… Tới giờ TH đi rong với con cọp con rồi. Hẹn lúc khác kể tiếp vậy!
    Chúc bà con còm sĩ blog NL và NL an vui trong chiều thứ sáu, và cuối tuần.

    Like

    • ngoclan says:

      Đúng là toàn món lạ, chưa bao giờ tui được thử qua.
      Mà nghe thôi cũng nghĩ ra tình cảnh của con người trong thời buổi đó 😦

      Like

    • Tóc Huyền says:

      NL – Vậy chớ khi tui nói là tui biết khổ từ khi tui chưa biết đọc biết viết là gì, mà có người không tin, tưởng tui … kể chuyện cổ tích 😀
      Sáng thứ Sáu, bà con chưa hoàn hồn sau khi bị bài báo về trăm ngàn thứ thịt bò làm người ta thèm phở cồn cào…, đã được NL dấn thêm blog “món lạ” làm người ta nôn nao thèm …thử 😉 Thiệt không có cái ác nào bằng bắt người ta phải chịu cảnh “treo mỏ”. NL này ác còn hơn… còn hơn… còn hơn gì ta, nghĩ chưa ra! 🙂
      Món óc heo chiên trứng mà NL từng ăn, tui chưa được ăn thử. Tui chỉ từng được … chấm ngón tay vô để mút thử nước trong chén óc heo hấp với hành tiêu mà mạ tui làm cho thằng em út của tui ăn “cho bổ” khi nó còn nhỏ, và nhiều năm sau đó, mạ tui làm cho bà ngoại tui ăn.
      Món bánh xèo nhân thịt vịt thì tui chưa từng có hân hạnh nghe qua & chưa từng được ăn. TH nghĩ chị ấy tuy đã đi xa, nhưng chắc rất vui vì còn có NL nhớ đến chị và món bánh xèo độc nhất vô nhị đó của chị .
      Chừng nửa thế kỷ nữa thì lại có ngày gặp nhau, lúc đó ta lại nắm áo chị ấy xin ăn bánh xèo nhân thịt vịt? 😉

      Like

      • Toi ke says:

        Bây giờ tới hồi thái lai chưa? Suburb Austin là một thái cực hoàn toàn khác hẳn xứ nghèo PT thập niên 80. Con người vẩn vậy, tôi nghĩ, vẩn tin ngày mai luôn tốt hơn hôm nay.

        Like

      • Little Ty says:

        Khoai lang sống, đậu phụng sống, bắp non, gạo sống …trái cây dại trong rừng … thời đó con nít tụi tui ăn tuốt luot hết.

        Like

    • ken zip says:

      @ Chị Tóc Huyền
      Cám ơn chị đã nhắc cho ốc ken nhớ lại 2, 3 và 5.
      2- Tuy chưa được ăn dông, nhưng quê ốc ken cũng có, nhất là ở những đồi cát Dốc Lết, Hòn Khói thì dông nhiều lắm. Nhưng sau này dông thành đặc sản cho nên nó cũng gần tuyệt tích giang hồ.
      Bên này ốc ken có nghe kể những câu chuyện thương tâm của những em bé bắt dông bán cho nhà hàng để kiếm sống. Vì dông càng ngày càng hiếm nên có em phải đào và chui thật sâu vào cồn cát mới bắt được nó. Do vậy khi cát xụp xuống, thì chôn luôn em. Cha mẹ đi tìm mãi mới thấy ” mồ” của con mình…
      3- Ngày xưa ốc ken cũng từng đi nhổ đậu phộng…trộm, rồi cũng ăn đậu sống và cũng cảm thấy ngon ngọt và thơm…mùi đất như chị tả lại.
      Số là nhà ông chín Chứa có một khoảnh vườn trước nhà trồng đủ thứ hoa màu và cây ăn trái. Tánh của ông rất khó chịu, hình như chưa biếu không cho không ai bất cứ thứ gì. Mấy con chó ổng nuôi cũng khó chịu như ổng, và dữ cũng không thua gì.
      Đêm đó ốc ken bàn tính với tụi bạn đi phá ổng cho ổng bỏ bớt tật keo kiệt. Thế là một đứa kéo hàng rào kẽm gai cho đứa khác chui vô. Đứa chui vô đầu tiên là ốc ken. Đang mãi mê nhổ đậu phộng và hái xoài tộng vào trong áo đã cẩn thận tém vào quần, bên ngoài còn chơi thêm sợi giây chuối khô cho áo khỏi bung ra, quần khỏi tuột xuống thì hai con chó trong nhà đã đánh hơi xộc ra và sủa inh ỏi.
      Cả đám bên ngoài hết hồn bỏ chạy tán loạn, mặc cho hai thằng bên trong ra sao thì ra. Túng thì phải tính nước liều, ốc bèn mắm môi mắm lợi nhắm mắt làm một cái ào bay qua khỏi hàng rào rồi cắm cổ chạy trối chết. Thằng kia cũng vậy.
      Đem chiến lợi phẩm về, bắt nồi luộc đậu, trong lúc chờ chờ chín thì thẩy vài hột đậu còn dính đất cát vào miệng, mùi thơm của đất của đậu quyện vào nhau, cũng như chị nói, đến bây giờ vẫn còn thơm mùi …phá phách.
      Sáng hôm sau đi ngang qua nhà ông chín, ngắm hàng rào mà hết cả hồn, hông biết ” động lực ” nào mà ốc có thể phi thân qua hàng rào cao ngang vai. Hú hồn !
      5-
      Chị còn nhớ bột mì là quá giỏi. Nhưng chắc không phải của Liên Sô mà là của Canada. Bột đó cửa hàng ăn uống quốc doanh hay nhồi rồi làm bánh bán. Phải sắp hàng cả cây số mới mua được cục bột hấp, mà không phải muốn mua là có.
      Cái bánh trắng không ra trắng, đen không ra đen, ngọt không ra ngọt, không nhưn không nhị gì hết mà sao vẫn ngon lạ lùng. có lẽ nó không phải được làm từ củ mì cho nên có vị khác chăng.
      Giờ mà ngôi ôn lại thời dĩ vãng, biết bao nhiêu là chuyện, làm sao ghi xuống cho hết được. Nhưng ốc ken nhớ lắm, cứ ngẩn ngơ nhớ hoài, như đêm nay được đọc lại những câu chuyện của thời xa xưa chị vừa kể lại.

      Like

      • Toi ke says:

        2- Shame on you, dân con nít quậy mà không biết bắt dông ăn. Hội ái hữu Phú Yên nó sẽ mời ông ra khỏi party, cẩn thận nha 🙂
        3- khoái nghe cái ông kể hơn ăn đậu phọng sống. Tiếp tục kể như vậy hé.
        5- nhớ má tôi nướng bánh mì dùng cái nồi gang bỏ than lên cái nắp nồi. Bây giờ ngồi nghĩ lại không còn thấy gì cả, chỉ là một chuyện khó khăn trong cuộc đời như nhiều khó khăn khác. Qua được là phẻ re quên hết. Chuyện dài việt cộng vũ như cẩn.

        Like

        • ken zip says:

          @ Toi Ke
          hahahha, đúng vậy, shame on me ! Quậy thì quậy dữ lắm, nhưng ăn không được những món lạ, kỳ cục lắm lựng.
          Tui cũng từng làm ná bắn chim, làm bẫy bẫy chim, khi nào có hứng hay gặp đúng đề tài, tui sẽ kể cho anh nghe chuyện của ngày xưa, chắc anh cũng từng bẫy chim bắn chắn ná !
          Nghe anh kể lại chuyện nướng bánh mì, tui cũng từng giúp má tui làm bánh thuẫn,cũng trên than, dưới than, tui thì than vì đánh trứng mỏi tay quá.!
          ” Bây giờ ngồi nghĩ lại không còn thấy gì cả, chỉ là một chuyện khó khăn trong cuộc đời như nhiều khó khăn khác”, tui cũng vậy, không còn thấy khổ, mà chỉ thấy một trời kỷ niệm, làm cho tui bồi hồi, lưu luyến mãi không thôi.

          Like

    • Little Ty says:

      Khoai lang sống, đậu phụng sống, bắp non, gạo sống …trái cây dại trong rừng … thời đó con nít tụi tui ăn tuốt luot hết.

      Like

  10. Tâm L. says:

    Ăn món lạ thì từ từ kể.  Còn thấy hình của món lạ như tô canh cá của cô giáo post lên bữa trước thì đúng là 100% quá xá lạ luôn….hehehe.

    Tui được ăn món lạ vì “bất đồng ngôn ngữ” kiểu bà nói vịt, ông tưởng gà.  Chuyện là như vầy.  Chuyến đi Đà Nẵng vừa rồi, tới nơi thì trời cũng chập chạng lên đèn.  Anh taxi nói, “đến ĐN phải vô phố cổ Hội An về đêm cho biết, đẹp lắm”.  OK đi thì đi.  Tới HA thì bắt đầu tối, đói bụng kiếm nhà hàng đi ăn.  Tụi tui thấy có cái nhà hàng kiểu như sân vườn, thoáng mát có treo mấy cái lồng đèn (đèn Hoa Đăng?) đong đưa theo gió quá hữu tình.  Tiếp đãi viên đưa tụi tui cái menu, mấy anh chàng đi chung có ai đọc được tiếng V đâu, nên tui thấy oai lắm nói đưa đây tui order ăn cơm kiểu gđ cho mọi người.  Kẹt một cái là sân vườn đèn đuốc thì lờ mờ, tui kéo menu lên xuống, kéo qua trái rồi phải, đưa gần đưa xa cũng chã thấy rõ cái menu có món gì.  Tui mới nhờ cô tiếp đãi viên giới thiệu có món gì ngon, lạ mà khách phương xa thường muốn ăn khi tới HA?  Cổ bắt đầu giới thiệu, món nào nghe lạ lạ thì tui gật đầu muốn thử cho biết.  Tới món cao lầu (sau này tui mới biết cao lầu là món gì).  Lúc đó vì đói hay vì giọng nói thỏ thẽ giọng Huế ngọt ngào dễ thương, tui tưởng cổ giới thiệu “cái lẩu”, trong bụng tưởng là lẩu cao lương mỹ vị gì đó.  Tui gật đầu liền nói cho một cái lẩu, cổ ghi ghi xong nói tụi tui năm người một cái cao lầu thì hơi nhỏ cho mọi người, tui nói vậy cho cái lẩu lớn lớn một chút.  Cổ nói “lớn lắm cũng không đủ cho năm người và góp ý là lấy 2 phần đi”.  Tui nghĩ OK có 2 cái lẩu để trên bàn cũng tiện.

    Đói bụng chờ lẩu đem ra, lúc sau cổ bưng ra 2 tô “mì” cho năm đứa tui với mấy cái chén để xớt ra.  Tại nghe tụi tui nói muốn share……Tui biết là bị hớ rồi. Nên cũng thử cho biết mì ở HA ra sao…..hehehe.  Ăn Cao lầu lần đầu thấy lạ và ngon.  Cái dòn sựt sựt của sợi mì, cộng thêm đủ mùi vị của rau sống và hương vị của nước sauce…..tới giờ nhớ lại, viết ra mà miệng còn thèm tô cao lầu. 😆

    Sau này tìm kiếm trên net thì biết thêm chỉ có cao lầu ở Hội An mới là cao lầu chính gốc vì “chính nước giếng Bá Lễ và tro của cù lao Chàm và rau sống Trà Quế mới làm nên món ẩm thực đặc trưng này và được xem là món ăn đặc sản của Hội An”

    Nhờ nghe lầm mà tui được thưởng thức món lạ mà ngon chỉ có ở Hội An.

    Like

    • Trùm Sò says:

      Hmm, nữ tiếp viên giới thiệu “cao lầu” mà thầy Lý tưởng cổ kêu thầy đi “hồng lâu” nên thầy chỉ order 1 trự. Bộ thầy tính một mình ôm trọn một “em” hay sao đây? :mrgreen:

      Heheh, không có dzụ “nước giếng Bá Lễ và tro của cù lao Chàm và rau sống Trà Quế” đâu thầy Lý ơi. Nước máy tại chỗ, tro bếp sau tiệm, và rau sống ngoài chợ đó thầy ơi. 😆

      Like

      • Bidong says:

        @TS: Nếu như “Nước máy tại chỗ, tro bếp sau tiệm, và rau sống ngoài chợ đó thầy ơi.” thì tại sao “cao lầu” không có ở bất cứ nơi nào trên đất VN? Tui cũng muốn có dịp thử món này nên thắ mắc vậy thôi vì không muốn từ Nam lội ra mãi tới Hội An để chỉ ăn 1 tô rồi về! 🙂

        Like

        • Trùm Sò says:

          Không biết chị Bidong ơi. Nhưng nếu thèm thì ăn tạm tô mì xá xíu khô đi, cao lầu Hội An cũng gần gần giống dzậy đó nhưng có lẽ khoái khẩu hơn. Cọng mì cao lầu bự như cọng mì bò Đài Loan. Thịt xá xíu cao lầu không có tẩm màu và không ngọt ngay như thịt xá xíu bán trong tiệm heo quay vịt quay của người Hoa.

          Ngoài cao lầu, Hội An còn có cơm gà ăn với rau răm, bình dân nhưng ngon miệng. Cơm xóc dầu nhưng không béo nên không ớn; gà đi bộ thứ thiệt chớ không phải gà móng đỏ. Hỏng biết mấy cô tiếp viên có mời thầy Lý thử món này không? Không chừng thầy xực gà móng đỏ no bụng nên ngán cơm gà Hội An. 😆

          Like

          • Tâm L. says:

            @TS:….hahaha, đề tài hôm nay là món lạ nên TL mới nhớ chuyện tình cờ được ăn cao lầu mà lúc trước chưa bao giờ biết đến món ăn đặc sản này của Hội An. Được ăn ngon và lạ nên nhớ lâu.

            Còn chuyện gà móng đỏ…đó là món cấm ông ơi…..hehehe. Chừng nào cô giáo ra entry đó đi thì tui củng…..củng hông biết gì để kể luôn 😆

            Like

            • ngoclan says:

              TL không kể chuyện gà móng đỏ được là đúng rồi.
              Bây giờ toàn là móng… đen không à, ai mà sơn đỏ người ta cười, heheheheh
              Kể gà móng đen đi TL, hehehehe

              Like

          • LenguyenTran says:

            Em chào anh vừa keo vừa kiệt , xứ mình ăn thì muốn no , co thì muốn ấm nên có từ keo. Khá dã chút đỉnh dân xứ mình lại muốn nhà lầu hehehehe ,mà vẩn ăn uống như xưa.Hồi xữa hồi xưa tui có hỏi bà Nội tui Keo Lèo, con thấy giống như mì Quãng chớ đâu có gi lạ đâu. Bà tui nói là bột nầy ngâm với tro , mà tui biết được tro gì chết liền. Bi chừ nhân đọc bài ni tui mới rỏ , mà thật tình tui hổng biết “keo lèo” hay “cao lầu “mới đúng hehehe???????????????????????

            Like

            • Tâm L. says:

              @LenguyenTran:….. Hahaha, TL hổng biết kêu là cao lầu hay keo lèo. Món đặc sản của Hội An mà TS thì ví như mì xá xíu khô; Anh thì thấy giống mì Quãng. Cô giáo nói như tô hủ tiêuu khô. Tôi hết ý kiến. 😆

              Like

              • Toi ke says:

                Bưa nào có 100 đô dư dã tôi đi làm cái DNA profile trên ancestor.com coi máu gì trong người tôi, chứ mì hay hủ tiếu người Hoa tôi ăn miết không ngán. Chưa biết cao lầu nhưng nếu giống mì quảng hay hủ tiếu khô là nghe được à nha.

                Like

            • ken zip says:

              @ LenguyenTran
              Hình như người Bình Định kêu giáo món này là Câu Lầu, còn cô giáo là Cao Lào. Chỉ có người Tuy Hòa Phú Yên mới Keo Lèo thôi.
              Không phải là pha tiếng, nhưng muốn nhắc lại giọng nói của từng địa phương để thấy sự khác nhau trong âm hưởng.

              Like

          • Toi ke says:

            Yep cơm gà kiểu này số dách. Chị gái ba tôi nấu cái này hay lắm.

            Like

            • Tâm L. says:

              @Ông Kẹ: hahaha….chị gái ba tôi kêu là cô Ông Kẹ ơi. Anh làm TL đọc thấy ngộ ngộ nên lên tiếng (không có ý sửa lưng….hehehe).

              Like

              • Toi Ke says:

                No problem bác Tâm, tôi unconciuosly nói vậy mà không để ý, vì ông già tôi hay khoe là chị ổng nấu cơm gà ngon.

                Like

        • ngoclan says:

          hai món ông Trùm giới thiệu tui đều được ăn ngay Little Saigon này rồi, do cùng 1 đầu bếp Hội An nấu. Giờ thì chị trở thành sĩ quan trong quân đội Hoa Kỳ rồi, nên không còn dịp để ăn nữa 🙂

          Like

    • Van Nguyen says:

      Ở Đà nẵng có một quán cao lầu bình dân không còn chổ nào bình dân hơn! Quán đó chỉ là một cái nhà với 4 bức tường, có một vài cái bàn và mấy cái ghế đẩu không thể nào cũ hơn được nữa, phía trước có 1 tấm bang nhỏ xíu ghi chữ cao lầu 100 năm gì đó. Ai có dịp ghé ăn thừ thì sẽ biết cao lầu ngon là như thế nào.

      Like

      • ken zip says:

        @ Mây
        Tui lấy kính lúp ra tui soi ” Quán đó chỉ là một cái nhà với 4 bức tường, có một vài cái bàn và mấy cái ghế đẩu không thể nào cũ hơn được nữa, phía trước có 1 tấm bang nhỏ xíu ghi chữ cao lầu 100 năm gì đó “, tuyệt nhiên tui không thấy tương ớt, tô chén, thùng nước lèo, sợi bánh hay thịt thà cá mú ,vậy kêu tui ghé ăn thử, thì tui biết sẽ ăn cái giống gì ?
        hề hề !

        Like

        • Tâm L. says:

          @Ốc : Hi five một cái, tui cũng tưởng Hến nói quán cũ kỷ chỉ có bàn ghế trống không, cả 100 năm không có một bóng vô ăn…..rủ tụi mình vô quét giàn nhện hay đập ruồi dùm chủ quán á. 😆

          Like

          • ken zip says:

            @ Tl
            lâu quá mới thấy đồng minh nha !
            Còn TB Ngao đâu nữa rồi, tui bị thọc huyết không biết bao nhiêu lần, đâu có thấy ông nào xuất hiện cứu tui đâu !
            Okay, hi five một cái đi, ngày mai có ăn … món gì lạ từ Mây thì biết liền.

            Like

        • Van Nguyen says:

          Đó là ấn tượng đầu tiên, còn ấn tượng tiếp theo thì đi ăn rồi mới biết! hahaha!

          Like

    • ken zip says:

      @ TL
      Tui với ông đi VN một chuyến đi, tui sẽ dẫn ông đi ” lầu cao so giây đàn, ánh trăng buồn mênh mang, khúc TươngTư chưa gảy, giọt sầu đã cứa ngang ” bảo đảm ông sẽ nhớ nhiều hơn là nhớ tô cao lầu nữa.
      Cám ơn ông, nửa đêm về sáng, nằm ” tương tư ” mênh mang, không ngủ được,được ông đãi tô cao lầu, ngon quá chừng.

      Like

    • ngoclan says:

      @Tâm L;

      Ông dám bài xích tô bún cá của tui hả?
      Hãy đợi đấy, hôm nào có họp còm sĩ, tui sẽ bắt ông ăn cho biết tay 🙂

      Like

  11. LenguyenTran says:

    NL , Ông bà thường nói đồ[món ăn] gì không biết cho dzàng cũng hổng ăn , ai cho dzàng tui lấy đẹp ngu sao ăn.
    Chị Xu , khi nào dzìa bên Houston thăm Mẹ sẻ ghé thăm tiệm vàng cua anh chị , lộn lộn tiệm bánh của anh chị..
    TL , Đúng là món lạ của Hội-An , “Lầu cao” tui chưa nghe bao giờ , lại hớ nữa rầu món “cao lầu”. Mag nè cao lầu hay là thấp lầu đói như thầy là ngon phải biết hahahaha.
    Chàng Ốc , hỏi nước nào nhiêu đồ ăn nhất ? đúng vậy khổng? tui biêt à. Nước ở trển đồ ăn nhiều nhất , tại sao????? tại dzì ở trển hổng ăn tàn là ngửi hông à , nên đồ ăn tồn kho nhiều nhất.

    Bi giờ tui đố anh chị : món tôm “lâm ba đa”[lambada] va món Tam Tạng vượt hàng rào của giới đại gia VN bây giớ là món gì.

    Like

    • ngoclan says:

      hahaha, món gì nghe ngộ vậy?
      Chờ nghe trả lời đây 🙂

      Like

    • ken zip says:

      @ LenguyenTran
      Câu trả lời rất có lý. Nhưng lời giải đáp của ốc ken hơi khác !
      Đang đi tìm tôm lambada và tam tạng vượt rào, nếu ngày mai còn bí thì sẽ níu áo LenguyenTran.

      Like

  12. ngoclan says:

    Nghe mọi người bàn về món cao lầu, tui nhớ tui có viết bài về món ăn này lâu rồi, mới kiếm ra được, để post lên cho mọi người đọc chơi 🙂
    *****

    ĂN CAO LẦU Ở LITTLE SAIGON

    Hôm qua, nhà tui có tiệc ‘cao lầu’ do chính một chị gốc Hội An tài trợ, tức là chị làm hết tất cả các khâu chế biến để tụi tui có được 1 bữa cao lầu chính gốc Hội An.

    Ở Little Saigon này có thể tìm được tất cả các món ăn Việt Nam nhưng món cao lầu thì chưa thấy tiệm nào bán.

    Ăn cao lầu lại thấy nhớ lần về VN năm ngoái, được chị Thủy và bạn Nhung dẫn đi Hội An và ăn cao lầu.

    Hồi trước mỗi lần nghe ai nhắc đến “đi ăn cao lầu” là trong đầu tui lại tưởng tượng ra hoặc đó là một món gì như lẩu (?),hoặc là một ăn gì đó của Tàu, hoặc là đi ăn ở một nơi gì đó ‘cao cao’ trên lầu!

    Té ra chẳng đúng đâu vào đâu!

    Khi 3 đứa tui vừa đặt chân đến Hội An, chuyện đầu tiên là hỏi người ta ở đâu bán cao lầu và… chạy đi ăn cao lầu. Lần đầu tiên, mỗi đứa 1 tô (vì không có giờ, phải trở về nơi xe đón đi Thánh Ðịa Mỹ Sơn).

    Ngày hôm sau, lại đi ăn cao lầu nhưng ở quán khác (theo sự chỉ dẫn của dân địa phương). Mỗi đứa cũng kêu 1 tô. Xong, đứa này nhìn đứa kia: chưa đã. Mỗi đứa 1 tô nữa! Nhưng, mỗi lần kêu là mỗi lần chờ khá lâu (chả hiểu sao nữa). Nhìn qua bàn bên cạnh thấy có mấy anh chàng cũng đang chờ kêu tô thứ 2 (trước tụi tui). Tụi tui lại nhìn nhau, và bạn Nhung lên tiếng: Mấy anh ơi, nhường tụi em ăn trước đi, tụi em hết giờ rồi, sắp đến giờ ra xe về rồi! (Ui trời ơi, đi ăn mà cũng có chuyện năn nỉ nữa, mà chẳng lẽ mấy anh con trai nào lại nỡ nói ‘không’ khi cả 3 cặp mắt của 3 nàng đều hướng về mình ‘đắm đuối’! Phải ‘ừ’ thôi!).

    Tô bình thường giá 6 ngàn, tô đặc biệt giá 8 ngàn. “Hay mình kêu tô đặc biệt đi!”, Thủy đề nghị. Ừ, tô bình thường có 4 lát thịt, để coi tô đặc biệt có nhiều thịt hơn không, nếu không thì sẽ kiện!

    3 tô cao lầu nữa được bưng ra. Nhung đếm liền: 6 miếng thịt (hay 8, quên rồi)! Ừ, có đặc biệt hơn!

    Thế là lại xì sụp ăn cho bằng hết, trong khi vừa ăn vừa lên kế hoạch: tối nay đi ăn cơm gà Hội An!… Sau đó lại có thêm 1 lần ăn cao lầu nữa trong 1 nhà hàng (cũng ở Hội An, nhưng không ngon bằng mấy cái quán nhỏ kia).

    (Mà sao giờ nhắc đến cao lầu lại tự dưng thấy thèm nữa rồi! Kakakaak)

    À, mà cao lầu là cái gì?

    Khó tả quá! Cứ lấy đại tô hủ tiếu khô làm chuẩn đi.

    Thay vì sợi hủ tiếu thì bây giờ thay bằng sợi cao lầu. Sợi cao lầu màu trắng đục đục, to to như cọng mì quãng, nhưng dầy và dai hơn. Theo lời chị Thục (người đãi tụi tui ăn cao lầu ở Mỹ) thì cao lầu là món ăn đặc sản của Hội An, và cả Hội An chỉ có duy nhất 1 lò làm ra sợi cao lầu (cha truyền con nối), tất cả các quán, các nhà hàng bán cao lầu đều phải lấy cao lầu từ lò đó (cao lầu mà tui ăn ở Mỹ cũng được mua từ đó, và là cao lầu khô). Nghe nói là sợi cao lầu được làm từ gạo ngâm với tro, mà tro đó phải được đốt từ củi lấy về từ Cù Lao Chàm (Tràm?) lúc sáng sớm (?), rồi nước xay gạo đó thành bột cũng phải là nước từ cái giếng gì gì đó…

    Ðó chỉ mới là sợi cao lầu.

    Trong tô cao, ngoài sợi cao lầu, còn có cao lầu chiên hình vuông, ăn dòn dòn như tóp mỡ, và thịt ba chỉ. Cái công đoạn để làm miếng thịt ba chỉ này cũng cực kì công phu.

    Thịt ba rọi mua về, luộc sơ rồi chà chanh lên (hay ngược lại?), rồi ước với gia vị (…), rồi sau đó mới chiên lên. Trong quá trình chiên lại phải vớt hành tỏi ướt trong thịt ra để thả vào nồi nấu nước súp… (Lúc ở Hội An, lại nghe có người nói là thịt đó phải được ướp và ‘khìa’ trong nồi đất, bằng củi than…).

    Ngoài ra thì còn có rau sống (có lẽ rau gì cũng được, miễn là sống, đừng có chết!)

    Khi ăn, ngoài nước súp chan trong tô (nước chan lúp súp kiểu mì quảng), thì cho thêm chút nước tương và chanh, ớt… Cao lầu ăn ấm ấm chứ không nóng hôi hổi như phở hay mì quảng.

    Túm lại, đó là một món ăn ‘lạ’, ít ngán (vì nhiều rau, ít thịt!) và tốn nhiều công!

    Giữa lòng nước Mỹ hối hả, mỗi giờ đều được qui thành tiền, mà có người dám bỏ ra cả ngày để chuẩn bị 1 bữa cao lầu cho mười mấy miệng ăn (nữ thì 1 tô, nam thì 2 tô, và đương nhiên là tô ở Mỹ chứ không nho nhỏ xinh xinh như ở Hội An) thì quả là… kỳ công.

    Tháng 3, 2008

    Like

    • ken zip says:

      @ Cô giáo
      Trước sau gì tui cũng sẽ ghé thăm phố cổ, nếu có dịp về VN, để tìm thưởng thức món cao lầu này !
      Đọc mà thèm quá chừng, nhất là giờ này mà được một tô chắc là sướng phải biết !

      Like

    • Van Nguyen says:

      Đúng như vậy, cao lầu ở nhà hàng lớn chưa chắc gì ngon bằng cao lầu ở những quán bình dân. Bằng chứng là bữa đó, sau khi cả nhà tui ăn cao lầu ở quán 100 năm, chiều về hướng dẫn viên du lịch dẫn vô nhà hàng, vài người order món cao lầu, ăn xong ai cũng đều chê dở.

      Like

  13. HTC says:

    HTC nhìn thấy chẻ là nhờ HTC chẻ, hông có ăn giàng đâu nghen, giàng để bán lấy tiền, ăn chi uổng, heheheh
    Theo tui bụi vàng khi ăn vào bụng, không tiêu hóa được, tích tụ ở thận, lâu ngày làm cho được thận được bao bọc bởi vàng, và thành thận vàng, như vậy hình trên bàn thờ, lúc nào cũng thấy trẻ,
    Bí quyết trẻ của HTC , không có cầu kỳ, hay ly kỳ gì cả, chỉ đơn giản, là nước lọc, ngoài việc vận động cơ thể, mỗi ngày tui uống 3 lít 1/2 nước, các thứ nước khác không kể, chỉ tính nước lọc thôi. Nhưng nhớ khi đang tập, hay làm việc mệt, không nên uống nhiều, những lần đầu hơi khó, cứ tập từ từ, riết quen, không uống không được, giúp cơ thể bài tiết rất tốt,
    Kinh nghiệm bản thân tui đấy, ăn uống bách vô cấm kị, ăn thoãi mái, mới đây BS nói gần 70 nên khám lại toàn bộ cơ thể, và kết quả là, ruột, gan phèo, phổi, thận, tuyến tiền liệt, bàng quang, tim, cái nào cũng còn xài tốt, không dư mỡ, dư đường, À! khi uống, đừng uống nước lạnh, ruột bị kích thích, ảnh hưởng ̣đến tim, pha nước ấm uống, rất tốt, mỗi lần tui uống là 750ml, đi hơi Minh Vương xong. còn mới tập uống thì lần ít thôi, từ từ. Bà con thử xem sao
    Chúc cuối tuần vui

    Like

    • Tâm L. says:

      @HTC: hahaha…lại một cái còm tếu từ HTC. Khỏi cần uống nước để được trẻ mãi không già, vô đây đọc còm của anh như là được uống mười thang thuốc bổ vì cười.

      Like

  14. ngoclan says:

    chết cười với cái còm của chú HTC, trẻ là vì chết trẻ do thận bị bọc vàng, hahahahaha
    thì ra là nuôi chú HTC hơi bị hao nước nghe 🙂

    Like

  15. ken zip says:

    @ CCTC
    ” đi hơi Minh Vương xong ” là gì vậy anh ? Còm anh tếu thiệt, đúng là ngồi trên bàn thờ ngắm gà khỏa thân, lúc nào cũng trẻ, trẻ mãi không già.
    Nhưng cái vụ uống nước ốc ken có tập, nhưng khó quá chừng, ngày uống 8 ly nước,chưa uống hết ly thứ 3 đã thấy gần hết ngày rồi.
    Chắc là phải tập lại quá ! Nhưng đã già lỡ rồi, lên hàng cụ như Mây hay gọi, bây giờ bỏ giấu nặng được không, anh? Nếu được thì tám gầu nước ken cũng ráng uống !

    Like

  16. HTC says:

    @ốc, tuổi nào uống cũng được mà, cứ tập đi, thật đấy,
    Đi hơi MV, là tu một hơi hết ca nước, he he

    Like

  17. ken zip says:

    Cám ơn anh, để em tử xem.
    À, hơi MV đâu có dài, họa may là Vũ MV.
    Anh cũng coi hát nữa hả !!!

    Like

  18. ken zip says:

    tử = thử

    Like

  19. Gia lum lon says:

    Good morning all
    Mang lon cappuccino gõ leng keng
    Mòi thêm bánh croissant vièn vàng cua Si cu la

    Like

  20. LT says:

    Nghe đâu, người ta uống vàng để cầm cự bệnh phong cùi. Vàng thì quí thật, là hiện kim dễ dàng lấy ra tiêu xài khi cần, tuy nhiên bỏ vào cơ thể để được cải lão hoàn đồng thì cần….. fải nghiên cứu lại. Thôi thì cô giáo cứ “hy sinh” thân mình làm thử trước. Độ chừng 3 hôm, không thấy cô giáo xuất hiện, là biết uống vàng bảo đảm có hiệu nghiệm. 🙂 🙂 🙂

    Like

    • Van Nguyen says:

      Tui cũng có nghe vụ vàng trị bịnh cùi, nhưng trị để hết bịnh hay trị để hết thở thì tui hông rành! heheh!

      Like

  21. Van Nguyen says:

    Nuốt cục vàng qua khỏi cổ, mắc nghẹn, trợn trắng, chết ngắt. Chưa kịp già đã ngủm cho nên mới nói ăn vàng…trẻ mãi không già! hahah!

    Like

  22. Little Ty says:

    1. Óc khỉ – Tui chưa ăn (và sẽ không dám ăn, dã man quá) nhưng hồi nhỏ thấy ông già tui ăn. Mấy chú lính của ông già bắt con khỉ còn sống, lấy dao bén sớt một miếng sọ (giống như mình chặt một miếng sọ trên trái dừa để nạo cơm dừa) rồi vắt chanh bỏ muối tiêu ớt, hay gì gì đó … rồi ăn. Nghe nói hồi xưa trong Chợ lớn có một số nhà hàng có món này, không biết đúng hay sai. Cái bàn có cái lỗ nhỏ vừa đủ để cái chóp sọ còn khỉ lòi lên, rồi người ta cũng “đẽo cái trốt” để lòi óc ra rồi bỏ gia vị vào ăn. Ghê!
    2. Thịt cọp — khoan đã sợ hãi. Đó là gọi cho vui chứ thật ra là cư dân chúng tôi ở vùng kinh tế mới, một daọ không có cái gì ăn, ngay cả muối bột cũng không có. Chỉ có muối hột, bèn lấy bỏ vào cối đá giã cho nát ra, trộn với xã thành muối xã (giống như người ta hay làm ruốc xã, hay xã vừng) để ăn với cơm. Vì tiếng giã trong cối đá kêu cộp cộp, nên bà con gọi là thịt cọp.

    Like

  23. XN says:

    Xin chào Bà con làng trên óm dưới ,
    Tui in tham gia đề tài nà.
    – Dế cơm kho tiêu :Ai ở ùng quê sẽ biết con dế cơm sống ở trong những đám rẫ đậu phụng đã thu hoạch ong.Những con dế ấ đã sống trong rẫ đậu phụng suốt 3,4 tháng ăn toàn những tinh tú từ đó, nó đã mập mạp à đầ đủ chất bổ dưỡng, sống ở dưới hang(ào khoảng tháng 7,8 âm lịch).
    Đào bắt nó đem ề.Ngắt đầu ,ngắt cánh , rút hết ruột , chỉ còn lại tinh tú là ít mỡ ở trong bọng. Cho ào gọ , ướp ới ít nước mắm ngon , đem kho cho thật khô nước , cho thêm tí tiêu a.
    Xong, ăn ới cơm đi, rồi sẽ biết.
    – “Tôm ba” nướng hỏa tốc : Con cào cào , châu chấu. Để nguYên con ỏ lụi đưa ào lữa ngọn nướng cho chá ém , ăn tại chỗ. Ăn thấ đả hơn “tôm thiệt” nhiều. Hehe.

    Like

  24. XN says:

    Xin chào Bà con làng trên xóm dưới ,
    Tui xin tham gia đề tài này.
    – Dế cơm kho tiêu :Ai ở vùng quê sẽ biết con dế cơm sống ở trong những đám rẫ đậu phụng đã thu hoạch xong.Những con dế ấy đã sống trong rẫy đậu phụng suốt 3,4 tháng ăn toàn những tinh tú từ đó, nó đã mập mạp và đầy đủ chất bổ dưỡng, sống ở dưới hang(vào khoảng tháng 7,8 âm lịch).
    Đào bắt nó đem về.Ngắt đầu ,ngắt cánh , rút hết ruột , chỉ còn lại tinh tú là ít mỡ ở trong bọng. Cho vào gọ , ướp với ít nước mắm ngon , đem kho cho thật khô nước , cho thêm tí tiêu xay.
    Xong, ăn với cơm đi, rồi sẽ biết.
    – “Tôm bay” nướng hỏa tốc : Con cào cào , châu chấu. Để nguyên con xỏ lụi đưa vào lữa ngọn nướng cho cháy xém , ăn tại chỗ. Ăn thấy đả hơn “tôm thiệt” nhiều. Hehe.

    Like

  25. ken zip says:

    @ Sếp Xem
    Ngày xưa theo đám bạn chăn bò ốc ken cũng từng thấy chúng nó ăn như vậy, từ cào cào châu chấu hay dế cơm ,dế trũi.
    Và món dế cơm nhét hột đâu phụng chiên với bơ bây giờ là món đặc sản.
    Ốc ken hơi bị khảnh ăn, cá thì chỉ ăn được cá biển. Còn cá nước ngọt thì chỉ có cá rô phi hay cá rô đồng, nhưng phải chiên cho vàng rộm.
    Thịt lạ thì chịu thua. Món lạ ăn vô tự dưng lạt miệng, nước miếng cứ ứa ra hoài, khó chịu lắm. Do đó biết mình bị dị ứng với món ăn nên không dám thử, mặc dầu cũng nghĩ đó là món ngon.
    Sẳn đây ốc ken kể về món chuột con nấu canh rau má, mà ngày đó thằng bạn nấu tại ruộng, đến giờ này mỗi khi thấy chuột là ốc ken thấy cảnh đó hiện rõ mồn một.
    Nó tên là Mỹ, chăn bò mướn. Thức ăn mang theo hàng ngày của nó chỉ là mo cơm với ít muối hay mắm gì đó. Còn rau, cá thịt thì quơ, bắt được ở ngoài đồng thứ gì thì ăn thứ đó.
    Hôm đó ốc ken theo nó đi đào chuột đồng. Nhìn nó bụm trên tay một bụm chuột con còn đỏ hon hỏn, hai con mắt chưa mở, lờ nhờ màu đen như hai hột tiêu trô trố hai bên đầu, nhũi tới nhũi lui như còn đang nằm trong ổ rơm với mẹ.
    Nó trút hết mớ chuột đâu chừng mười mấy con vô cái gáo dừa, rồi mở cái hủ chao đựng nước mắm đổ hết vô lũ chuột xấu số. Nhìn chúng nó quằn quại kêu lít chít lít chít như đang trăn trối mà rợn cả người. Đám chuột con uống no nê nước mắm nằm ngổn ngang đủ kiểu, trong lúc thằng Mỹ múc nước suối cho vào cái ơ đất mẻ đen nhem nhẻm vì khói, nhổ rơm khô đốt lên, chờ nước sôi nó thả nhúm rau má mới nhổ bên bờ ruộng vào. Sau đó nó cầm nguyên gáo dừa vừa chuột vừa nước mắm trút hết vô, chờ sôi trở lại nó thong thả mở mo cơm ra ăn, không quên kêu ốc ken ăn chung.
    Vì nể bạn, ốc ken nhúm một chút cơm nhai, húp một chút nước canh rồi…nghẹn ngang. Nó cười hê hê nói ốc ken chảnh, rồi nó tì tì chén hết cả canh, cả chuột. Nhìn nó cắn vừa nhai những chú chuột con, bấy giờ đã ngã sang màu tai tái, kêu lụp bụp trong miệng, ốc ken sởn cả da gà.
    Không biết chuột con có ngon hông, nhưng ăn uống kiểu này thấy dã man quá chừng. Nó ảm ảnh ốc ken tới tận bây giờ…..
    Nói tới chuột coi chừng có người động lòng….

    Like

  26. ken zip says:

    post lộn chỗ, xin lỗi bà con…

    Like

Leave a comment