Uống ly bo-bà, uống môi em ngọt

 

Không gì sung sướng bằng được tự do viết về ăn uống, về ẩm thực, vì sống trên đời thì ai cũng phải ăn phải uống – dù rằng sống để ăn hay ăn để sống thì tùy mỗi người.

Thấy bài nói về ẩm thực thì ai cũng muốn ghé mắt vào để xem có món gì ngon, món gì lạ. Mặc cho cái bao tử nó cồn cào, cái miệng nó nhóp nhép, thúc giục cái dây thần kinh buộc mình phải lèo lái chiếc xe chạy đến quán, ăn thử món đó coi có như lời đồn đãi, nhận xét. Quan trọng hơn, thỏa thuê hơn trong việc viết về ẩm thực là chả mấy ai suy diễn, dẫn dắt bài viết về cơm phở, chè cháo vào chuyện chính trị hay lập trường chính nghĩa. Khỏe.

Sau nhiều lần viết về phở, về bánh mì, về bánh canh, về đồ chay, về lẩu ốc, hôm nay tôi muốn viết về chè, cho nó ngọt ngào lại những đắng cay, mặn nhạt.

 

***

 

Thời buổi này, nghe nói đến chè tự dưng có nhiều người dội ngược. Bởi, chè, đồng nghĩa với nhiều đường, nhiều béo. Bởi, chè được liên tưởng đến mập, đến bệnh.

Thế nhưng, cứ cắm cúi dặn lòng quay lưng, ngoảnh mặt với những ngọt ngào của chén chè thơm ngát, của ly chè lạnh mát, thì coi như một phần cuộc đời đã không còn trọn vẹn ý nghĩa nữa rồi.

Tui nhớ ngay từ năm 10 tuổi, tôi đã mê ăn chè. Tôi nhớ gánh chè của bà Sáu đặt trên lề đường trước chợ An Lạc (Xa Cảng). Chè đậu trắng, chè khoai môn, chè trôi nước, chè chuối chưng. Quanh đi quẩn lại chỉ có bấy nhiêu thôi, nhưng quá là hạnh phúc nếu hôm nào có đủ tiền để mạnh dạn kéo chiếc ghế gỗ thấp tè ghé mông ngồi vào trước đôi quang gánh. Chỉ tay vào món chè mình thèm. Mắt căng tròn nhìn theo tay bà Sáu múc mà lòng thầm khấn “thêm chút nữa, thêm chút nữa!” Đến lúc đưa tay đón lấy cái chén kiểu nhỏ xíu, âm ấm, trắng ngần lớp nước dừa bên trên, cầm chiếc muỗng cà phê trộn đều tất cả lên, lại nghe rõ tiếng nước bọt mình nuốt “ực”. Múc một muỗng đưa vào miệng. Trời ơi! Sao trên đời này người ta lại có thể chế ra được cái món gọi là chè tuyệt vời đến vậy nhỉ! Cứ gọi là mê tơi cho cái thú được sống trên đời lại còn được ăn chè bà Sáu.

Lớn lên một chút, tui lại biết thêm món gọi là “chè 3 màu.” Màu xanh của bánh lọt lá dứa. Màu đỏ của đậu đỏ mềm nhừ. Màu vàng của đậu xanh tán nhuyễn. Trắng tinh màu nước cốt dừa thơm béo. Thêm một lớp đá bào được ém chặt bên trên. Xoay ly chè trên tay, tôi tự hỏi, không biết có ai đã từng đi qua tuổi thơ, tuổi hoa niên cho đến tuổi trưởng thành mà chưa từng một lần bị cám dỗ bởi ly chè 3 màu như thế này không nhỉ? Hay hỏi một cách “trắng trợn” hơn là có ai chưa từng một lần hò hẹn cùng người yêu trong quán chè không nhỉ? Ly chè 3 màu cho tôi cảm tưởng đó là sắc màu của tình yêu thuở lung linh đẹp nhất.

***

 

Chè dân dã, quen thuộc với mọi tầng lớp, nhất là giới bình dân, đã bôn ba theo chân người dân mình sang tận đất nước của pudding, của milkshake. Để hôm nay, sau 39 năm trên xứ người, bước chân đến Bolsa và những vùng phụ cận, mình không chỉ có thể tìm thấy những món chè đậm nét quê xưa như chè khoai, chè chuối, đậu ván, đậu xanh, sương sa hột lựu, sương sâm sương sáo, mà còn đủ loại chè biến dạng, biến kiểu, nảy nở theo thời gian, theo không gian, như chè cung đình, chè trái cây, chè sâm bổ lượng, khoai môn bạch quả, nhãn nhục hạt sen, bột lọc dừa non, bột lọc heo quay, trôi nước Thái Lan,… Không biết cơ man các loại chè để mà đếm cho xuể, chứ đừng nói chi đến có đủ bụng để thử từng chút một.

Đó là chưa kể thêm nhiều loại nước uống khiến “môi em ngọt” như trà sữa, sinh tố, đá me, rau má… Chỉ riêng trà sữa thôi cũng có hàng chục thứ để mà chọn, nào là trà sữa boba, trà sữa pudding, trà sữa dừa non, trà sữa mật ong, trà sữa hạnh nhân…. Sinh tố khoai môn, dưa gan, sầu riêng, táo xanh, bên cạnh dâu tây, đu đủ, dưa hấu, mít, xoài, khóm dứa… “Ma trận” của chè, của các loại thức uống dành cho mọi lứa tuổi này có vẻ thâm hậu hơn rất nhiều lần so với những món cơm món phở món bún món cuốn.

Cũng như nhà hàng được phân chia thành “đẳng cấp” hay có người khi ăn phở chỉ vào Kimmy, 86, ăn cơm thì vào Thuận Kiều, ăn bún chỉ vào Ban Mai, bánh cuốn thì đến Tàu Bay, bánh xèo lại đến quán Vân, mì gõ tìm đến Uyên Thi, bánh mì thì Tèo, Chợ Cũ… chè cũng thế.

Muốn bình dân giá rẻ thì vào Bánh Mì Chè Cali, “mua 2 tặng 1” tính ra chỉ 1 đồng 1 chén. Muốn ngon hơn, sang hơn thì chè Hiển Khánh, mắc gần gấp đôi, nhưng tiền nào của đó.

Tuy nhiên, hãy thử một lần đến Chè Chè Chè thử đi. Không thì Bamboo, Thạch Chè Mỹ Linh cũng được.

(giờ đến giờ đi coi phin rồi, tối về viết tiếp)

About Ngọc Lan

Tui là đứa hay khóc, dễ khóc và khóc dai. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa ương bướng đến độ lì lợm. Tui là đứa thích chuyện, kể chuyện, và nghe chuyện. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa rất lười nói chuyện. Tui là đứa nhớ dai nhớ lâu, ít càu nhàu Nhưng tui cũng là đứa mau quên, chóng quên và quên hết. Hehehe Sau cùng, Tui là Lan ù. Vậy thôi.
This entry was posted in Cõi nhân gian. Bookmark the permalink.

95 Responses to Uống ly bo-bà, uống môi em ngọt

  1. Gia lum lon says:

    Chè chè chè = ù ù ù
    Tui chạy

    Like

  2. ken zip says:

    Nói đến chè tui cũng tự dưng mê tơi về chè. Và cũng tự dưng thèm chè, dù rằng tui không thích chè lắm. Nếu nói đến phải ăn chè thì tui sẽ gọi sâm bổ lượng. Tui thích cái vị giòn giòn sừng sực của hổ tai, cộng thêm chất nước ngọt thanh mát lạnh của ly chè, trôi đến đâu là sảng khoái đến đó.
    Cứ mỗi lần nói đến chè hay bà xã nấu hay kêu tui đi chợ mua chè là tui kiếm cớ thoái thác. Đơn giản là tui nghĩ chè sao mà ” con gái ” quá, nhỏng nhảnh quá ! Cứ nhìn xem cách cô giáo miêu tả các loại chè và cách ăn chè thì rõ.
    Tui thích sinh tố hơn. Sinh tố mít, mãng cầu hay rau má tui đều mê, giống như mê ly sinh tố mãng cầu tui được nhâm nhi hai năm về trước ở Zenta, Sài Gòn vào đêm 30 tháng tư.
    Nhưng với chè thì tui lại có một kỷ niệm khá đặc biệt với hai người. Người trước và người sau.
    Chuyện người trước thì để đó, hẹn một ngày đẹp trời sẽ kể. Giờ kể chuyện của người sau.
    Hồi đó mới có nhau tui thường chở nàng đi chơi xa. Sáng sớm trước khi bon bon dặm dài, tui tạt ngang tiệm bánh mì nổi tiếng ở cố quận, nàng ngồi ngoài xe, tui chạy vội vào mua thêm thức ăn vặt .Không nhớ tui đã mua cái giống gì, chỉ biết là tui có xách theo hai ly chè kèm theo bịch đá để giữ chè được lạnh lâu. Ra xe tui đưa cho nàng, nàng cười khúc khích vì đoán đúng ý nàng thích. Thế là trên đường đi, nàng vừa nghe tui huyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, vừa nhởn nhơ múc từng muỗng chè cho vào miệng, không quên đút cho tui ùm một miếng. Nghịch ngợm tui cắn và giữ chặt chiếc muỗng khiến nàng la oai oái ” quýnh á ! Nhả ra hông ! ” Hê Hê hê .
    Rồi đêm xuống, nửa khuya nàng đói bụng bất tử nhưng làm biếng đi, tui cong cổ lái xe đi một mình tìm mua bánh mì vì hỏi nàng ” mì hải sản nha ! Không Phở nha ! Không ! Cơm chiên nha ! Không ! Bánh mì nha ! Cười tươi : ừa ! ”
    Về đến khách sạn, tui chìa ra thêm hai ly chè ba màu. Nàng tròn xoe đôi mắt , lật đật gặm đúng nửa ổ bánh rồi quăng ra 1 góc, vói tay khều ly chè rồi tì tì làm 1 hơi sạch bách. Tui nhìn nàng sơi chè mà thấy ánh mắt nàng sáng rực một cách thỏa thuê lắm, cứ như cá gặp nước. Người gì đâu mà ham chè một cách lạ lùng.
    Từ đó về sau cứ nói đến chè là tui lại nhớ đến ly chè ba màu. Mà trông thấy ly chè ba màu tui lại nhớ đến kỷ niệm xưa.
    Chè ơi ! Người ơi !
    ACE đoán biết người sau là ai rồi chưa hén !

    Like

    • Toi Ke says:

      Wow biết dụ con gái nha. Bài viết hay bác Ken.

      Like

    • Toi Ke says:

      Nhà tôi ngoại trừ thằng con trai, ai củng thích sâm bổ lượng hết. Nhớ ở VN người ta bỏ sửa ông thọ vô nữa, tôi không thích kiểu này, mất mùi.

      Like

      • ken zip says:

        Đúng vậy, họ thêm sữa vô vì muốn tăng thêm phần sang trọng và bổ dưỡng, chứ làm mất cả mùi đặt trưng của sâm bổ lượng.
        Hạt kỳ tử trong ly chè cũng đẹp và thơm hén.
        Tui không biết ” phổ tai ” và ” hổ tai” cái nào đúng nữa…

        Like

    • Van Nguyen says:

      Người đó hông phải tui! heheh!
      Ở nhà tui, ai cũng thích chè, ngoại trừ hai thằng con tui. Tui thì không từ món chè nào, có thể ăn hết 5 chén chè bự trong vòng một ngày, chỉ tại sợ bị chê phì phò nên tui rang nhịn, ăn chỉ…4 chén! hahah!

      Like

      • ken zip says:

        @ Mây
        1 nồi nấu ra 5 chén bự. Chỉ vì sợ phì nhiêu nên trút lại hết vô nồi, rồi cầm chiếc muỗng cạo cho lủng đáy, để bao nhiêu chè từ sống, khê, nhão, cháy đều trôi vào bụng hết.
        Lần sau cứ vậy mà làm, khỏi mất công rửa chén nha. .
        kha kha kha

        Like

  3. Toi Ke says:

    Bài viết về chè này a solid 10. Cao thủ nào khác viết về chè củng tới đây là hết mức.
    Tôi thấy lại tôi, thằng nhỏ của khoãng gần 50 năm về trước, thọc cái chén ra cái hàng rào sau nhà, để bà bán tàu hủ nước đường múc cho, trong đầu củng cứ vái là ” thêm chút nữa, thêm chút nữa” sao mà nó giản dị, chân thật như vậy mà giờ không bao giờ có được nữa.

    Like

  4. ken zip says:

    Và đây cũng là chuyện chè đáng nhớ nữa nè.
    Ai đã từng đến dùng cơm ở các nhà hàng ở quận Cam, đại khái như Sea Food Cuve chắc không thể nào quên chén chè đậu xanh bột báng hén !
    Tui gọi là chén chè bố thí, vì họ đem ra cho mình tráng miệng bằng 1 chén chè mà sự nhểu nhão, nhớp nhúa tè le từ chén đến muỗng.
    Nên có hỏi tui chè nơi đó có ngon không thì thật sự tui chả biết mùi vị nó ra sao cả.
    Thiếu sự trang trọng trong cách phục vụ. Chả lẽ cứ nghĩ là miễn phí thì sao cũng được ?

    Like

    • Van Nguyen says:

      Tại gặp người cái mặt thấy ghét nên cho chén ‘chè thấy ghét’ cho bỏ ghét luôn! hahahah!
      Sea Food Cove, not Cuve, đám cưới tui ở đó á! 😛

      Like

      • ken zip says:

        @ Mây
        cái nhà hàng tui bị quăng chén chè vào mặt là Sea Food Cuve, còn Sea Food Cove là nhà hàng khác, không dính dáng gì nhau hết.
        Hừ, trời sinh ra mặt tui dễ ghét như vậy đó, chỉ cần 1 người thương là đủ rồi. ..
        Hừ!

        Like

  5. Trùm Sò says:

    “Uống môi em ngọt”? Hmm, coi chừng té ngửa đó chớ ngọt cái nỗi gì. :mrgreen:

    Cứ tưởng tượng dẫn em vô Hiển Khánh, kêu nào là táo xoạn, bà ba, trôi nước cho em đá tá lả, rồi thậm thụt chìa mặt tới hửi hửi gò má em, chờ em cong môi lên là hun cái chụt gỡ vốn mấy ly chè. Xui tận mạng, em hé răng chu môi lên là thấy mè, gừng bám loạn xạ trên khía răng như… rừng lá thấp mọc giữa vách núi, hết hồn! Chỉ tưởng tượng dzậy thôi cũng đủ hãi hùng té ngửa cái bịch xuống sàn nhà, xỉu mất con bà rồi chớ ở đó mà mơ “uống môi em ngot.” 😆

    Like

    • DQ says:

      hahaha!

      Like

    • ken zip says:

      @ Ông Trùm
      Ông Trùm này thiệt tình. Thường khi hôn nhau người ta hay nhắm mắt, nhắm mắt để thả trí tưởng tượng bay cao. còn ông Trùm mắc chứng chi mà cứ thao láo để rồi té cái bịch ! Hhahhahaha
      Tui xin giữ vững lập trường là uống môi em lúc nào cũng ngọt hết, cho dù mới ăn bún mắm xong !
      Chê để về hun gối ôm hả? hề hề
      Nói chứ cái vụ hun gỡ gạc, gỡ lại vốn của ông Trùm tếu lắm đó !

      Like

    • chi Nha says:

      hahahaha….

      Like

    • Toi Ke says:

      Tới luôn ông ơi. sức mấy mà té ngửa.

      “Gở vốn luôn, dân chơi không sợ phá thai” Hồi xưa tụi tôi hay nói vậy. (Sorry trước bà con nào ăn chay nha, xài ngôn ngử nặng chịt chút 🙂 )

      Like

  6. lenguyentran says:

    Sáng sớm sao tui thèm muối quá chừng.Chúc ACE cuối tuần ui khỏe ,tui đi câu cá hehehehe.
    @GLL Chè chè chè = ù ù ù == bộ anh không nghe thiên hạ, nói con gái ốm= đẹp ,mập = dể thương, sao anh gia

    Like

    • ken zip says:

      @ Anh LeNguyen Tran
      Tui đang ở rất gần nơi anh. Ước gì được thong thả, tui xin ghé anh để cùng vác cần đi câu, hén.

      Like

  7. ken zip says:

    Cô giáo liệt kê gần hết đủ loại chè , nhưng không biết vô tình hay cố ý cô giáo quên nói đến món chè mà mỗi khi nhắc đến là thầy Lý nhà ta hắc hắc cười.
    Có ai còn nhớ chè đó có tên là gì không?

    Like

    • Van Nguyen says:

      Chè ế, chè trôi nước cô giáo nấu! hahahah!

      Like

    • Tâm L. says:

      Hahaha….Ốc ui, thường thì chuyện gì “hãi hùng” thì tui muốn quên, anh cứ đem nồi chè trôi nước của cô giáo nấu ra nhác tụi tui hoài vậy. 😆

      Lâu quá cũng quên hỏi là cô giáo nấu chè trôi nước có được thành công chưa? Hỏi vậy thôi, cô đừng có chụp hình post lên làm tụi tui sợ nha…..khà khà khà

      Like

  8. lenguyentran says:

    Anh dang o dau ma gan vay Oc, xin loi nha cai may chut xiu khong bo dau duoc hehe

    Like

    • ken zip says:

      @ anh LNT
      Tui chuyển máy bay tại phi trường Tucson, định xé rào tới thăm anh, tiện đường xuôi nam thăm Mây luôn, nhưng mơ ước vẫn là ước mơ. …
      Ước gì. …

      Like

  9. Michael Đặng says:

    Đã viết về bánh mì, bánh canh, đồ chay, ẩu ốc, chè, hôm nào tiện viết về bia, rượu?

    Like

  10. Tâm L. says:

    Tui mà nghe nói đến chè thì bị dội ngược hết ham muốn.  Không phải vì nhiều đường, béo sợ mập hay sợ bệnh nhiều đường hơn máu trong người…hehehe.   

    Tui hết ham mua chè vì tới mấy tiệm chè VN bị mấy nường bán chè ngọt tra tấn, không vui vẽ, nói chuyện chua hơn dấm. 😆  Chổ đậu xe khó, vô đứng xếp hàng dài thòng như là ở chổ DMV thi bằng lái xe.  Tới phiên mình, không được một nụ cười xã giao, nói chuyện thì cụt ngũn hỏi mua gì? Tới lúc múc chè vào ly thì kịt kịt như là múc cháo cho tù nhân…hehehe.  Gì nữa hông?  Mình chưa kịp gật hay lắc đầu đã nghe …next.   Chờ lâu mới tới phiên mình, thì cho tui dòm, ngắm coi có gì ngon, lạ thì mua ăn thử.  Tui ngó vô mấy cái khay chè mà bị ánh mắt mang hình viên đạn thúc giục mua nhanh giùm đi ông ngoại, làm mất hứng …hehehe.  Thấy có một, hai đồng thì muốn mua mỗi thứ một loại về thử.  Mà cứ thấy cử chỉ tiếp khách hàng tệ quá không “vừa lòng khách đến, vừa lòng khách đi” tí nào.  Có mấy lần đem chè về tới ngày hôm sau thấy hư (chắc tại lúc múc chè vô ly, tui thấy mấy nường lầm bầm gì trong miệng như là trù cho chén chè của tui mau hư….hehehe) nên riết rồi tui hết ham ăn chè VN là vậy.

    Nhưng mà chè đậu ván ở HG thì không thể thiếu hay chê được.  Ăn xong tô bún bò, thêm ly chè đậu ván là thấy đời quá đẹp…. 😆

    Like

    • Van Nguyen says:

      Tại sao lại để cho những yếu tố khách quan làm ảnh hưởng đến mục đích…chủ quan vậy? Bắt chước tui, thích ăn chè nào nấu chè đó! 😛
      Mà sao tui đi mua chè lần nào cũng gặp người dễ thương mà! 🙂

      Like

      • Tâm L. says:

        Hahaha….tui nấu nước còn bị khét, kêu tui nấu chè nó tè le ăn gì được.

        Tui nghỉ ăn chè là để thưởng thức vị ngọt, nhưng chưa nếm được vị ngọt mà thấy “chua lè” trong cách phục vụ nên hết ham. Tui nghỉ nếu mấy tiệm chè VN làm theo kiểu “Frozen Yogurt”, để mấy thùng chè rồi khách tự múc vô chén lớn hay nhỏ rồi đem ra tính tiền. Người đi ăn thưởng thức thấy nhẹ nhàng, người tính tiền khỏi phải nhíu mày trong cách phục vụ. Mọi người vui vẽ. 😆

        Like

        • gia lum lon says:

          Bỏ ra có vài tỏn mà còn đòi cười, số cell, địa chỉ , chảnh bạo, thầy Lý tưởng chỗ này bán trà xanh mua 1 lời 1000 sao?
          hehehe

          Like

          • Tâm L. says:

            Hôm nào TL mời chú già tới tiệm bánh 85’C, anh sẽ thấy sự khác biệt một trời một vực trong cách phục vụ. Cũng 1, 2 đồng cho cho mỗi thứ bánh, cứ cầm cái măm muốn gì cứ bỏ lên măm, tới lúc tính tiền được chào mời, gói bánh vô đàng hoàng, cẩn thận bỏ vô hộp và không bao giờ quên hỏi là có cần uống gì thêm hông? Với giọng nói ngọt ngào, nhẹ nhàng như vậy TL mua thêm ly cà phê đen không đường vẩn thấy ngọt mà mát cái bụng…hehehe.

            TL chỉ muốn nêu lên là thường thì ai cũng thích ăn chè, đồ ngọt, mấy chị bán chè phục vụ vui vẽ thì sẽ tăng thêm khách hàng và kinh nghiệm ăn hàng cho khách cũng được vui và sẽ trở lại thường hơn.

            Ừa he, có vài đồng mà đòi hỏi quá….đâm ra mình là ông già non khó chịu sao ta? 😆

            Like

            • gia lum lon says:

              Văn hóa “phục vụ” ở phần đông mấy quán của người Dzie^.t o*? Bolsa là vậy thầy Lý ui, không chỉ có quán chè. Nhưng hy vọng chú các quán chè đang đọc blog NL 😛
              hehe
              Kỳ tới cô giáo mở quán chè trôi nước, sẽ mướn riêng một cô mặc áo dài trắng đi guốc mộc cao, đứng mở cửa và cười tươi với khách hàng (bảo đảm hàm răng ngọc ngà không phủ lớp vừng rang, lớp bánh trắng như bựa kiểu ông TS tả ở trên)

              Like

              • Toi Ke says:

                Tôi chỉ sợ bà chằng này nói viết vậy, chứ khi làm chủ thiệt thì là quá cha chủ cà chớn nữa mới chết …… Gần đèn (khu vực nhiều quán VN) nó thường bị chói lắm.
                Tôi củng học cái chạy …… hehehe

                Like

            • Toi Ke says:

              tiền là tiền … vài đồng cũng là tiền của khách mà cha chủ quán muốn lượm.

              Tôi củng không hiểu tại sao cái service, phần đông chủ Việt thường không quan tâm tới….. vì nghĩ Mít nó quan trọng miếng ăn giá rẻ mạt over chút ít hòa nhã của người bán hay sao đó ????

              Nhiều khi tôi nghĩ, đâu cần phải là cái job mới cười hay nhã nhặn với người khác được đâu ….. Có lẻ nhiều người không có cái bản tính tự nhiên để làm chuyện service ….. hay có lẻ cho là nhã nhặn là yếu đuối, dưới cơ, không dám đương đầu …. hay cái mentality tự tôn tuyệt đối luôn coi người khác … nó là cứt gì mà tao phải ngọt ngào, lịch sự với nó ……

              Ôi chuyện dài nhân dân tự về quán xá Việt …..

              Like

    • Michael Đặng says:

      “Ăn xong tô bún bò, thêm ly chè đậu ván là thấy đời quá đẹp…. ”

      Bái phục thêm tí ganh tị.

      Like

  11. gia lum lon says:

    @Bac Toike
    Chuyện dài nhân dân tự vệ
    Về vấn đề “phục vụ cởi mở nhã nhặn, lịch thiệp” của người Việt, thấy hàng quán, chợ búa ở Houston và SJ khá hơn Bolsa nhiều.
    Đi chợ, người tính tiền ỏ Houston nhà quê, ít diện như ở Bolsa nhưng luôn niềm nở nói câu cám ơn.

    Like

  12. Tiny says:

    Những món ăn Việt nổi như cồn trên thế giới
    http://dantri.com.vn/su-kien/nhung-mon-an-viet-noi-nhu-con-tren-the-gioi-854635.htm

    @Vân: Coi dùm T cái món thứ 3 : Bún chả, cái gì màu trắng nó nằm ở dưới thịt, nhìn hoài mà hông biết nó là cái gì? củ cải trắng hay bột chiên? thanks

    Vân có thấy bánh này lần nào chưa, và ăn ra sao? có phải là chè trôi nước hông ?
    http://dulich.dantri.com.vn/du-lich/banh-troi-banh-chay-mua-thang-3-853698.htm

    Ông nghệ sĩ này làm bánh trôi Tàu mà không hình, hông biết có giống cái hình trên hông?
    http://dantri.com.vn/van-hoa/nsut-pham-bang-vo-la-so-mot-858873.htm

    Thèm ăn đủ thứ, đang tập nấu ăn…
    T thích ăn chè trôi nước “không vỏ”của NL, nhớ từng ngón tay ngà ngọc mở ra từ từ, mở tới đâu, vỏ đi theo ngón tới đó, ước gì lúc đó có T lấy nhân ăn không thôi, bỏ vỏ, khỏi lo lắng làm lại. T mà mua chè về, chỉ có thích nhân và nước dừa thôi nha, mút viên chè ra chén, lấy cái muổng đếm 1, 2, 3, xắn làm 2, nạo hết nhân bên trái, lủm, xong xàng qua bên phải lủm vô miệng, húp nước dừa béo vô, trời ơi ngon gì đâu, xong cái vỏ chè thảy vô hủ lại cho o/x ăn với nước đường. hahhhaha, vì mình ốm nên được ăn món ngon trước…

    Like

    • Toi Ke says:

      Đu đủ sống bào ngâm dấm như đồ chua mình ăn bún chả giò. Nếu tôi không lầm, vì có nhiều thứ tôi ăn mà không biết là cái gì. 🙂
      Vợ em tôi là VC Hà Nội

      Like

      • Michael Đặng says:

        Ông bạn, vợ em tôi là em dâu.

        Like

        • Toi ke says:

          Thanks 🙂 Bác khều tôi hoài nha.

          Like

        • Tiny says:

          @ Michael : Ồ bây giờ hiểu rồi anh Michael, never mind, sorry .
          Theo người Nam nếu Chị của Ba mình thì gọi là Cô hay Bác ?
          và EM Gái của Ba mình thì gọi là gì? là Cô phải hông
          T cứ phải giải nghĩa cho thằng con nó hiểu mờ mờ, vì mẹ của nó cũng hiểu lung tung luôn, tiếng Mỹ nó cứ gọi chung chung khó mà phân biệt được rõ ràng.

          Like

          • Van Nguyen says:

            Chị hay em gái của Ba thì đều kêu là cô, em nhớ vậy á!

            Like

          • Michael Đặng says:

            Theo người bắc chị của ba gọi là bác, em gọi là cô. Người bắc có câu: “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng”. Không biết giặc bên Ngô dữ ra sao, chứ mấy bà chị dâu xưa rất sợ mấy cô em chồng.

            Like

      • Tiny says:

        @Michael, anh nói em dâu làm T suy nghĩ hoài hông biết T có lộn hông, theo T nghĩ như vầy :
        – Em dâu : là vợ của em trai mình

        – Em vợ : là em của vợ mình, có thể Male or Female

        Như vậy, chú OK nói là em vợ thì đúng, còn anh thì nói em dâu, hay anh đang giỡn ông Kẹ á

        Like

      • Tiny says:

        Mới đọc được trên Web

        @All: Trong một ngày một người có được 15 phút “không bình thường” hahha

        Và cái còm trên của T nó nằm trong giai đoạn đó.

        Like

    • gia lum lon says:

      củ cải trắng hay xu hào làm đồ chua như đồ chua ăn bánh mì nhưng miếng to. Đu đủ xanh làm thế cũng được

      Like

    • Tiny says:

      Chú ToiKe và chú Già, sao T có đi ăn 2 chỗ khác nhau mà không có chỗ nào cho được miếng củ cải trắng và đu đủ , chỉ có dĩa thịt, rau cải, bún và chén nước mắm, hay là chỉ có ở dưới Bolsa mới có như vậy, muốn ăn thì tiệm nào có và ngon?

      Hồi nãy đánh cái còm bằng iphone, thấy tên mình là chữ Tinh, bây giờ biến mất tiêu rồi, haha…..good

      Like

      • Toi ke says:

        Tôi ăn ở VN em dâu nấu. Không biết Bolsa ra sao.

        Like

      • gia lum lon says:

        Tiny,
        Thịt nướng có nhúng vào trong chén nước mắm không?
        Có hai loại bún chả thịt nướng tương tự nhưng khác tên
        1- Bún chả Ha Nội : thịt nướng, miếng chả(thịt bầm), để trong chén nuóc mắm pha vói đu đủ hay củ cải trắng, ca rốt, vài lát ớt. Rau salad, rau thơm, bún đều để ỏ ngoài đĩa
        2- Bún thịt nướng(kieu sg): thịt nướng để trên tô với hành lá chiên, đậu phộng, rau salad và rau thơm, giá, dưa leo có thể để trong to^ luôn

        Like

        • Van Nguyen says:

          Hến chỉ ăn bún kiểu SG, kiểu HN chưa từng ăn! 🙂

          Like

        • Tiny says:

          Chú Già ơi, miếng thịt bỏ trong chén nước mắm hông có củ cải hay đu đủ gì hết, chỉ có đồ chua thì để chung với dĩa rau, bữa nào T đi Bolsa ăn thử coi khác ra sao…

          Like

          • Tan Nguyen says:

            Nếu Chị ăn Bún Chả Hà Nội ở tiệm Tân Hồng Mai, góc Brookhurst & Bolsa, thì sẽ có Thịt, đồ chua & nước mắm nằm chung trong một cái chén. Ăn xong, qua bên cạnh tiệm Chè Hiển Khánh làm mấy chén chè luôn rồi về đi treadmill mệt nghỉ.

            Like

          • Tiny says:

            Thank you Tan Nguyen , sẽ thử món này khi đi Bolsa , nhưng T hông sợ lên cân đâu vì ăn quá trời mà hông thấy lên ký lô nào hết

            Like

    • Van Nguyen says:

      @chị Tiny, em chưa từng ăn bún chả Hà nội, cũng chưa từng ăn bánh trôi nên không rành hai món ăn này. Em chỉ biết chè trôi nước với bánh it trần. 🙂

      Like

  13. Tinh says:

    Chú ToiKe và chú Già , sao T đi ăn 2 chổ rồi mà khg có chổ nào cho được miếng củ cải trắng hoặc đu đủ, chỉ có dĩa thịt , bún rau mà thôi và chén nước mắm , hay là xuống Bolsa mới có như vậy

    Like

    • Van Nguyen says:

      Bữa nào gặp em tặng chị miếng củ cải trắng với miếng đu đủ nha! hahaha!

      Like

      • Tiny says:

        haha Vân cho củ cải với đu đủ mà hông có thịt thì làm sao ăn được, cái miếng thịt ướp mặn mà ngon lắm đó, nhưng ăn xong rồi hình như khát nước lắm, chắc bỏ bột ngọt nhiều

        Like

  14. Tiny says:

    Ủa sao iPhone chữ Y khg đánh được há , làm cái tên bị lộn

    Like

  15. Van Nguyen says:

    @OK: ‘Nhiều khi tôi nghĩ, đâu cần phải là cái job mới cười hay nhã nhặn với người khác được đâu ….. Có lẻ nhiều người không có cái bản tính tự nhiên để làm chuyện service ….. hay có lẻ cho là nhã nhặn là yếu đuối, dưới cơ, không dám đương đầu …. hay cái mentality tự tôn tuyệt đối luôn coi người khác … nó là cứt gì mà tao phải ngọt ngào, lịch sự với nó ‘, tui nghĩ có lẽ vậy!

    Like

  16. Van Nguyen says:

    Xin chúc hai còm sĩ `hạng nặng´ có được chuyến về VN vui vẻ nha, hẹn ngày tái ..nạm! 🙂

    Like

  17. ken zip says:

    Cảm ơn Mây. Mới dừa dià đớn miền thì dương cét tréng , tém tép xong lè hơn mừ hưa giờ séng.
    Hẹn ngừa gẹp lựa.
    Tẹm biệt ACE.

    Like

    • Van Nguyen says:

      Ui trời, làm hết hồn, tưởng đâu giữa ban ngày mà tui gặp ác mộng! hahahah! Chừng nào dìa nhớ đem cho tui miếng cát để dành…cắm nhang! 😛 😀 🙂
      Đi chơi vui vẻ nha, thèm đâu ăn đó, thích gì sắm đó hén! hehehe!

      Like

      • ken zip says:

        Tưởng gì khó chứ cát biển ở đây không thiếu. Sẽ mang về nếu thích.
        Còn chuyện thích gì ăn đó phải suy nghĩ lại, vì ăn vô thì được nhưng móc ra coi bộ khó, cho nên còn phải tuỳ.
        Nha Trang tháng này tuy có nồm nam nhưng oi bức lắm, tui chịu không nổi. Mong ngày về lại Mỹ để. …

        Like

        • Van Nguyen says:

          ‘nồm nam’ là cái gì vậy?
          Nếu chịu không nổi, hay là mướn ks nào có máy lạnh, chạy vô đó cho mát, chờ đến ngày về Mỹ được hông?! 😛 😀 🙂

          Like

    • H.DJango says:

      @ Ốc K,
      Chị phải trồi lên khỏi tuyết để chúc mừng Ốc K đã ngựa phi đường xa về đến quê nhà ở miền thùy dương cát trắng.
      Nhớ ghé qua quán bánh bèo, bánh ướt ở gần cầu Bến Ghành thưởng thức giùm chi
      món ăn chỉ còn trong ký ức…
      ( Ừa, mà không biết thương hải tang điền có còn dấu vết gì không? Hay chỉ nghe tiếng thở dài khi đoc lại ” Hồi Hương Ngẫu Thư ” của Hạ Tri Chương?)

      Like

      • ken zip says:

        @ Chị Hương
        Dạ, em sẽ lên cầu Bến Gành tìm món bánh ướt thuở xưa chị đã dùng qua, để tìm xem ngày xưa với ngày nay ra sao. Sẽ dùng thêm bún cá dầm, nem chua nem nướng, chả lụa, những đặc sản của Nha Trang, Ninh Hoà nữa, mong mộng và thực không làm mình ngỡ ngàng.
        Dạ, tóc mai đã bạc, về lại quê hương tuy vẫn nói bằng tiếng quê hương nhưng hầu hết đã thay đổi như màu tóc vậy, chị ơi!

        Like

  18. Van Nguyen says:

    Thứ hai rồi bà con ơi, tuần này tui phải làm tới 5 ngày lận á!
    Mà tại sao tui đi làm mà có người lại được đi chơi hén, bất công vậy ta! hehehe!

    Like

    • ken zip says:

      Ai nói tui đi chơi ! Hừ!
      Tui đi công việc không thể nào không đi. Thôi, ráng làm đi, cứ than thở hoài. Còn nồm nam là gió mát thổi từ hướng đông nam VN, thường vào mùa hạ mới có. Nhưng nhiệt độ nơi này có hôm lên cao, nên nóng bức vẫn hoàn nóng bức, nhất là những nơi bị khuất núi. ( chứ không phải tui khuất núi mà vội mừng )
      Còn nhớ câu thơ “May được nồm nam cơn gió thổi…” của
      Dương Bá Trạc không?

      Like

      • Van Nguyen says:

        Có nghe bao giờ đâu mà nhớ! heheheh!
        Tui thấy người ta có bán một cái bình xịch nước, phía trên có cái quạt, bỏ 2 cục bin vô, bấm nút, nó quạt mát lắmphan Sau này đi nhớ đem theo! 🙂

        Like

        • ken zip says:

          Đã cố tránh 2 chữ Việt kiều rồi mà. .. làm theo Mây chỉ thì ở nước khác thì được, chứ về đến quê thì ai sao mình vậy, khác mọi người ngại lắm. ..
          Chỉ chanh hỏi ở blog cô giáo thôi, chứ ở nơi khác mà giở chứng là mệt cầm canh đó nha. … 🙂

          Like

          • Jenny says:

            Ken Zip
            Have good trip
            Vo’i la.I nho’ dem ve vain to Bu’n Su’a nghen
            Non la’m do’ hehehe

            Like

            • ken zip says:

              @ Jenny
              Oh, hi chị Jenny. Đúng rồi, còn bún sứa với rau tía tô nữa chớ. Ốc ken có thấy bán bún sứa ngày hôm qua, nhưng chưa thử . Về đến quê lòng cứ bồi hồi, quá khứ với hiện tại lẫn lộn hoài, nhìn đâu cũng là kỷ niệm, như tô bún sứa chị vừa nhắc. Cám ơn chị nhớ về bún sứa quê ốc ken. Vui lắm. …

              Like

          • H.DJango says:

            @ Ốc K.
            Chị chỉ ăn được gỏi sứa khô ở Mỹ thôi. Sứa tươi tại NH – DM thì chịu thua, vì… nghe mùi biển quá! Giống như khi ăn rau câu chân vịt, hay phổ tai, hải sâm vậy.
            Ốc K có bí kíp gì để làm món sứa tươi này thơm ngon? Có phải ngâm ít lâu trong rượu và gừng?
            Còn môt điều nhắn gửi nữa, nếu vui chân ghé Chợ Dinh ăn giùm bánh dây, tôm chấy. Nghĩ lại là thấy… quá đã luôn! Merci nhiều nghe!
            À mà Ốc có nhớ ra…bánh dây cây nhà lá vườn không ta?
            @ Tiny
            Lâu nay Tiny có hành quân hàng quán ở Saigon Nhỏ không?
            Hay là chỉ chiến đấu tại chỗ?
            À, Ốc K không trấn đóng ở Huế, nên khó mà thưởng thức cơm Vua như T dăn dò.
            Ốc nhà ta đang dừng quân tại quê nhà DM nóng cháy đó T ơi!
            @ Hến V
            Nợ Hến V môt lời chào từ cái topic nào xa lắc…
            Mùa đông nơi đây dài quá, nên chị cứ tiếp tuc trấn thủ cái bếp với những món ăn.
            Ngày qua lại ảnh hưởng bão từ phía Bắc. Hoa anh đào đã ngậm ngùi cúi mặt.
            Rất nhớ môt thời nào của chi em mình có Ng. có Sò, có T.H, có nhóm Les Trois Mousquetaires, ông anh nhà lính…. ai và ai nữa….
            Mới đó… mà có phải đã là….hôm qua?

            Like

            • Van Nguyen says:

              @chị HDJ: mặc dù chị không lên blog thường nhưng chắc chắn bà con trên blog ai cũng nhớ đến chị HDJ văn thơ đầy mình! hehehe! Và mỗi lần thấy chị xuất hiện thì ai cũng cảm thấy vui!
              Bên em lúc này trời trở gió (hay mình trở chứng?!) nên bịnh te tua! hic!

              Like

  19. Van Nguyen says:

    Bài này làm tui nhớ đến ông thầy dạy Toán tui hồi cấp 3, ổng kể ba hay má của ổng cũng bắt đeo một tấm bảng như vậy đứng trước cửa nhà vài tiếng đồng hồ…. 😦
    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=186312&zoneid=433#.U0yaxjPn_s0

    Like

  20. Tiny says:

    6 món ăn “thất truyền” ở Việt Nam hằng trăm năm giá 2 triệu đồng:
    -Gắp tư – đồ chua, Hải sâm nấu với tôm ba oản và rau củ, Bánh khoai tía, bánh kê, Gỏi gà Huế, Vịt lọng – xôi hông, Bánh màu pháp lam.

    http://dantri.com.vn/su-kien/6-mon-an-that-truyen-o-viet-nam-hang-tram-nam-gia-2-trieu-dong-863187.htm

    @Ốc Ken ơi, nếu có cơ hội ở lại kiếm mua 1 vé vào cửa để thưởng thức món ăn của Vua chúa trong yến tiệc hoàng cung, rồi về tả lại nghe. Cái món Gỏi Gà Huế hấp dẫn quá trời.

    @Vân : cái món cuối cùng giống như đồ chơi trẻ em làm sao ăn được vậy ta, muốn ăn thì lột hết hả?

    Like

    • Van Nguyen says:

      @Chị Tiny: chuyện ăn uống chị hỏi em là chết ngắt, em chỉ biết vài món ăn bình dân hang ngày thôi, còn nhiều nhiều món em chưa từng ăn quá.
      Cái món cuối cùng em cũng chưa từng nghe, nhưng em biết xếp cái hộp đó! 😛

      Like

  21. Gia lum lon says:

    Cô giáo chắc bận walk thru and mua furniture á

    Like

  22. goidudu says:

    Cái miệng xinh xinh có duyên vậy mà cũng ăn hàng dữ hén! Ăn ngọt nhiều quá coi chừng bị tiểu đường đó. Mình đây đang bị tiểu đường loại 2 thời kỳ cuối rồi nhưng cũng hân hạnh được đi ăn chè với cô một lần rồi có chết cũng được. Vậy cho mình lấy cái hẹn nhe. À, mà chỉ ăn chè thôi đó, chứ chưa dám thử môi em ngọt hay không đâu, vì mình biết có người đang ghen đó nhe! Chưa tới lúc!

    Like

    • ngoclan says:

      Đọc comment này không bị tiểu đường mà là bị vỡ tim, còn không khéo thì bị chồng quýnh phú mỏ!

      Like

Leave a reply to ken zip Cancel reply