Thắc mắc thì hỏi

1.

Khi đi ăn buffet, mình có phải trả tiền tip không?

Nếu có thì trả bao nhiêu? Có gì khác nhau trong việc để tiền tip khi đi buffet và khi đi nhà hàng non-buffet?

Khi đi đến nhà hàng ngồi bàn trên 6 người hoặc 8 người, tùy nơi, thì nhà hàng tự động tính thêm từ 8%-20% tiền phục vụ. Như vậy mình có cần phải để thêm tip không?

Thêm một câu nữa, mình có phải đưa tip khi đến nhà hàng nhưng mua đồ to-go không?

2.

Trước giờ, khi đi mua đồ ở những chợ Mỹ, lúc trả thẻ, người cashier hay hỏi “zip code.” Họ hỏi thì mình trả lời thôi, không băn khoăn chi hết.

Tuy nhiên, mới hôm qua hôm kia gì đó, tui đọc một bài khuyên rằng “hãy nói NO khi người cashier yêu cầu cho biết zip code.”

Bởi vì khi mình cà thẻ thì nhà kinh doanh chỉ nhận được tên, số thẻ và ngày hết hạn của thẻ. Vậy thôi. Tuy nhiên, khi nói luôn zip code, thì họ sẽ tìm ra được địa chỉ nhà, số điện thoại và thông tin rõ ràng về “nhân khẩu học” (demographic) luôn. Và thế là cửa hàng có thể gửi catalog đến nhà cho mình, thậm chí họ còn bán thông tin đó cho một người môi giới nào khác nữa.

Vì vậy lời khuyên là không nên cho số zip code.

Thấy có tới mấy ngàn người vào còm cho tin này. Và đọc sơ qua mới biết rằng thì là có quá trời người họ cũng đọc zip code, nhưng mà zip code của nhà bồ cũ hay của ông hàng xóm bên thành phố kia, hoặc của Ngao Sò Ốc Hến gì đó, rất là tếu 🙂

Đang suy nghĩ là nếu mình cứ cho zip code thì họ gửi catolog về cho mình, mình coi có gì sale trong tuần thì đi mua. Vậy thì là có lợi chứ có hại gì đâu!

Nhưng đồng thời cũng băn khoăn liệu có thêm những phiền toái gì sẽ xảy ra không?

Dĩ nhiên, khi mua đồ trên online thì dứt khoát phải ngoan ngoãn cho zip code lẫn số nhà. Bởi không thì ai mà gửi đồ tới cho mình 🙂

3.

Có ai thắc mắc tại sao dạo này có quá nhiều tiệm bánh mì mọc lên quanh quanh khu Little Saigon và các vùng lân cận không vậy? Có phải do bán bánh mì mau làm giàu? Hay kinh doanh bánh mì là dễ nhất trong tình hình kinh tế khó khăn này?

Bánh mì chè Cali?

Bánh mì Lee’s Sandwiches?

Bánh mì Tân Hoàng Hương?

Bánh mì Top Baguette?

Bánh mì Tip Top Sandwiches?

Bánh mì Chợ Cũ?

Bánh mì Tèo Sandwiches?

….

Cái nào được ưa chuộng nhất vậy? Tại sao vậy?

Hehehe, thì ra hỏi nhiều cũng mệt thấy tía 🙂

 

About Ngọc Lan

Tui là đứa hay khóc, dễ khóc và khóc dai. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa ương bướng đến độ lì lợm. Tui là đứa thích chuyện, kể chuyện, và nghe chuyện. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa rất lười nói chuyện. Tui là đứa nhớ dai nhớ lâu, ít càu nhàu Nhưng tui cũng là đứa mau quên, chóng quên và quên hết. Hehehe Sau cùng, Tui là Lan ù. Vậy thôi.
This entry was posted in Cõi nhân gian, Tưng tửng. Bookmark the permalink.

96 Responses to Thắc mắc thì hỏi

  1. ốc đảo says:

    rồi, điệu này cô giáo kinh doanh nhà hàng thiệt rồi. Nào là bánh mì heo quay, chè trôi nước, trả tiền mặt tránh thuế, cà tiền nhựa , nên hay không nên boa….ui cha, hầm bà lằng xí cấu, toàn là câu hỏi liên quan đến” bỏ bút đi , bàxắn tay áo bán …bánh mì ” hông hè…
    Hỏi tốn ca lô ri có 1, trả lời hao tới 10, cho nên bi giờ đi ngủ để nạp cho đủ năng lượng, mai trả lời sau.
    Trả lời hết mấy câu hỏi này chắc thấy Má luôn quá !!!

    Like

    • ngoclan says:

      Tui ra kinh doanh mà gặp mối mở hàng kiểu này chỉ còn nước bán tiệm mua bút lại thôi.

      Like

    • Van Nguyen says:

      Sau khi 10 người trả lời, cô giáo đem bài này xuống, để ‘người’ mới ngủ dậy tưởng đâu tối qua đọc bài này…trong mơ! hahahah!

      Like

      • ốc đảo says:

        @ Mây
        tui đọc bài này trong mơ hay trong mây thì kệ tía tui, mắc mớ gì mà ha ha…
        Đây là lần thứ …100 tui là người mờ hàng cho cô giáo đó nha.!
        Thử tuởng tượng gần 4 giờ sáng mà chưa ngủ, vẫn còn tỉnh táo để đợi đọc bài nóng hôi hổi của cô giáo vừa quăng ra, đọc xong rồi có còm lại liền được đâu, phải trăn trở suy nghĩ … gần chết mới ra được ý chứ…
        Mấy người nệm ấm chăn êm hay cười ngạo trên sự đau khổ của những người thấy thời giờ lúc nào cũng thiếu như tui hết là tại sao vậy ta….
        hừ!!!

        Like

        • Van Nguyen says:

          Tui để ý thấy…100 bài mới nhứt của cô giáo bài nào cũng…ế, giờ mới biết tại sao! hahahah!

          Like

          • ốc đảo says:

            đó là chủ đích của tui đó chớ…
            Muốn cô giáo bỏ quách cái nghề vắt trí óc, đi bán bánh mì thì tui mới có cơ hội xin làm chân chạy bàn chứ…

            Like

  2. Đoan says:

    1. D. đi ăn buffet luôn để lại tiền tip , nhưng to go thì không
    2. luôn luôn nói zip code cho người bán hang̀, tại họ hỏi thì D trả lời 😛 , sẽ đem câu hỏi này vào sở ,ngày hôm nay, hỏi co worker xem sao

    Like

  3. Độc-giả Texas says:

    Cuối tuần rồi
    Chúc NL,Sư phụ và Quý vị hôm nay thật vui nhe

    Like

  4. says:

    Bánh mì người nào mua sẵn cho mình ăn là được ưa chuộng nhứt. Tại vì khỏi trả tiền. 😆

    Like

  5. Thaan says:

    1. Buffet nên để lại mỗi người vài (2) đồng cho người dọn dẹp vui 🙂 không bắt buộc.
    2. “Rule off thumb” tiền tip là 15% – 20% cho nhà hàng “full service” , khi nhà hàng tính tiền phục vụ rồi (18% – không ai tính 5%) thì tùy theo mình vui hay không để tặng thêm 🙂
    3. Tiền phục vụ (TIP) không bao giờ giới hạn (ở Mỹ), mình tặng cho bất cứ phục vụ nào mà mình vui lòng tùy theo cách tặng, người có trình độ khi TIP luôn luôn để gọn lại và gọn gàng không có ý quẳng lại hay cố khoe ra. Food to go hay self service không bắt buộc.

    Zip code là để tìm xem khách mình ở khu vực nào? thuộc giới nào, không có hại, từ ngày có internet tin tốt nhiều nhưng tin dọa dẫm, dụ nhau cũng tràn lan,

    Quên Gala nghe! dùng bánh mì để dụ mua thứ khác có lời hơn.

    Like

    • Napa says:

      1) Buffet có chỗ tính 6% service charge. Nhớ coi kỹ lại hóa đơn. Chỗ nào không charge thì cho tip hay không tùy mình. Nếu ăn nhiều như ….. tui thì nên cho. 🙂
      Nhà hàng full service nếu đã tính % gratuity tip vào hóa đơn, mình đi với đào hay kép thì cho thêm, đi với bà xã hay bồ cũ thì không. 🙂
      Vào nhà hàng mua to go không cần cho tip, nhưng cho chút đỉnh thì thấy nụ cười người mang ra tươi hơn.

      2) Khi mình đi đổ xăng, cà thẻ xong nó chỉ hỏi zip code. Ví dụ ai mất thẻ mà người cầm thẻ đó biết zip code thì họ xài thẻ đổ xăng mệt nghỉ. Vậy, cẩn tắc vô áy náy, ai hỏi zip code thì trả lời “KHÔNG, KHÔNG, tôi không còn …” 🙂

      3) Mua bánh mì ở đâu tiện đường thì mua. Ủa quên nào giờ, tui có mua đâu mà biết vì bà xã mua không hà. 🙂

      Kinh doanh bánh mì để làm giàu thì tui không chắc nhưng bán heo quay thì tui nghĩ sẽ lỗ nặng vì cả năm nhà tui hay bạn bè thân của tui chỉ ăn 1 hoặc 2 lần là cùng. 🙂

      Like

  6. says:

    Có một chuyện ít người để ý. Thông thường mình hay tính tip dựa trên tổng số tiền (15%-20%). Đôi khi nhà hàng cho khách mua 2 tặng 1 hay kids eat free. Tuy nhiên người bưng thức ăn hay dọn bàn vẫn phải dọn 5 cái dĩa hay 6 cái ly. Free là do chủ nhà hàng tặng khách hàng cho nên khi tính tip trong dịp này phải dựa trên số người vào ăn thì số tiền sẽ nhiều hơn một chút so với tính trên tổng số tiền ăn.

    Like

    • Van Nguyen says:

      Nếu nhà hàng cho ăn free hay mua một tặng một gì đó, thì phép lịch sự là mình nên cho tiền tip nhiều hơn mức bình thường chút, nếu tính chăn bẳn theo 15%-20% thì hơi kỳ! 🙂

      Like

  7. Tim Tran says:

    Cô giáo này quá thắc mắc , ăn tiệm ở Mỹ thì phải trả tip cho bồi bàn , nếu phục vụ quá kém hay ăn buffet thì khỏi trả , nếu nhà hàng tự đông trừ thì lần sau đừng đến nữa .
    Còn vụ zip code , như vậy là chắc bồ củ của cô lảnh nhiệm vụ đổ xăng , vì khi cà thẻ xong , nó hỏi zip code , cô không enter thì khỏi mua xăng . Tôi chưa nghe những cửa hàng và super market hỏi zip code , họ chỉ hỏi driver license thôi .
    Còn vụ bánh mì thì mổi người thích một ý , có người thích bánh mì Pháp , có người thích bate , có bán được thì người ta mới mở nhiều tiệm , người Việt thích ăn bánh mì vì bị 100 năm đô hộ giặc Tây , thích ăn bánh bao vì ngàn năm đô hộ giặc Tàu . Khi bị tình phụ thì vừa lái xe vừa gặm bánh mì . Khi bị vợ bỏ ăn bánh bao để nhớ tới vợ hiền.

    Like

    • Bidong says:

      @Tim Trần: càng ngày càng còm “tửng” hết biết, đọc cười té ghế chứ chẳng chơi! 🙂

      Like

    • ngoclan says:

      Ủa, tui tưởng khi bị vợ bỏ thì đi ăn phở, lúc bị tình phụ thì đi ăn cơm chứ 🙂
      Hehehe, thắc mắc thì hỏi, mắc gì kêu dữ vậy.
      Từ hồi qua Mỹ tới giờ tui cũng đổ xăng được gần 10 lần chứ bộ!

      Like

      • ốc đảo says:

        @ Cô giáo
        Khi nào còn nằm trong vòng tay …nghẹt thở của vợ thì mới tính đến chuyện đi ăn phở.
        Khi tình chưa phụ thì vẫn nên ăn cơm.
        cô giáo toàn nói nghịch lý hông hè!
        À, có phải tự tay cầm cần bơm xăng, bơm vô xe hông? Hay là :
        – Anh gì đó ơi, sao mà thấy phụ nữ đã đẹp lại ” HIỀN” vất vả ,chỉ đứng cười thôi là sao ! Tới bơm giùm tui chút coi, nặng quá hà !!! Hổng biết ga lăng gì hết chơn hết chọi !
        ( rồi nghĩ thầm trong đầu : hehhehe, sao mà đàn ông ai cũng dại gái hết vậy ta..)
        hề hề

        Like

  8. Van Nguyen says:

    1.
    Khi đi ăn buffet, để lại tiền tip như bao nhiêu nhà hàng khác, cũng khoảng 15%.
    Nếu họ tính tiền phục vụ từ 15% trở lên thì ‘xù’ tiền tiếp, nếu có lòng hảo tâm cứ cho thêm! hehehe!
    Mua đồ to-go không cần cho tiền tip, nếu cho người ta tưởng mình…dư tiền!

    2.
    Hồi đó giờ tui đi chợ mà trả bằng credit card, chỉ có Walmart là hỏi zip code, máy hỏi chứ không phải người cashier hỏi, nếu zip code không đúng với cái zip code của cái credit card thì máy không nhận. Nhưng nếu người cashier hỏi thì chắc tui cũng sẽ trả lời. Nhưng tui sẽ thử trả lời No coi họ nói làm sao rồi trả lời cho cô giáo biết.

    3.
    Tui nghĩ bán bánh mì lời nhiều cho nên người ta mới mở nhiều! Dễ ợt, vậy cũng hỏi! heheheh!

    Like

    • Gia lum lon says:

      1-Quyên bánh mì Saigon (ben canhTarget/Thuan Phat )
      Tui ưa tiệm này vì ra vô lẹ, dễ parking, mấy cô bé sv bán hàng ngoan ngoãn.

      2- Waiter/waitress sống nhờ Tip, kể cả foods togo hay Starbucks

      3- Mở tiệm bánh mì tương đối dễ, it risk : Máy móc kiểm soát hêt 85%. Chỉ cần địa điểm tốt, sach sẽ, sáng sủa và nhiều món ăn chơi khác như bánh cuốn, gỏi khô bò, các loại chè, cofee (co’ networth of sub-tier la`m may mo’n na`y)
      Khách hàng sẽ không trung thành đến mê tín brand name cua? tiệm bánh mì, tiện và đừng quá tệ là họ mua
      Nếu NL mở tiệm ba’nh mi` tui làm business plan du`m, free of charge 😛

      Like

      • Gia lum lon says:

        quye^n =que^n

        Like

      • Van Nguyen says:

        Food-to-go chỉ có người bán, làm gì có waiter/waitress! heheh!

        Like

        • Gia lum lon says:

          Thí dụ vào nhà hàng, mua to go, cũng nên cho tip vậy

          Like

          • Bidong says:

            GLL xang quá, đúng là Đại Gia có khác! j/k 🙂

            Like

          • says:

            Thí dụ vào nhà hàng, mua to go, không cần cho tip. Tuy nhiên nếu người ta thấy mình ngồi chờ tội nghiệp đem cho ly nước, ly chè, hay chén soup, lúc đó nên cho tip cho lịch sự.

            Like

            • Tâm says:

              @sò: tại mấy anh đó thấy muội là con gái nên mới có mấy cái màn cho nước, chè và cả soup trong khi chờ đợi. Còn gặp tụi huynh đời nào có chuyện đó. Ly nước lạnh thấm môi còn không có nửa, nói chi tới mấy cái xa xí phẩm kia. 😆

              Like

      • Bidong says:

        B. mà ăn bánh mì là phải vừa “ròn” vừa không quá cứng (sẽ bị trầy nướu!) Miễn sao là đừng dỡ quá thì bánh mì nào cũng được! NL mở tiệm bánh mì, bao nhiêu còm sĩ trong đây ủng hộ mỗi người $1/ngày thôi cũng đủ giàu rồi! 🙂

        Like

        • ngoclan says:

          hehehehe, em mà biết kinh doanh thì giờ này mấy đại gia lụm lon, lụm chai còn đất đâu để sống, hehehehe
          Hỏi để viết bài 🙂
          Trời ơi, còm sĩ ở đây có bao nhiêu người đâu, còm lẻ thì lai rai, còm “núp” mới là nhiều chị ơi 🙂

          Like

          • Bidong says:

            NL đừng có “under estimate” nha, thử hô lên “Grand Opening” tiệm của NL coi, khi đó sẽ biết có bao nhiêu người! À, mà nếu xui ế dài thì tui không bao chót nha! j/k 🙂

            Like

          • Van Nguyen says:

            Còm rình còn nhiều dữ tợn hơn! hahahha!

            Like

    • ngoclan says:

      @Vân:

      Tui không nghĩ là tip khi đi buffet giống như tip ở nhà hàng full service, mặc dù trước giờ tui cũng tip y như vậy 🙂
      Thành ra mới hỏi 🙂

      Like

      • Bidong says:

        Đi Las Vegas, ăn buffet vẫn phải cho tip 15%? Lâu rồi tui không đi LV nên “out of date” rùi! 🙂

        Like

        • Van Nguyen says:

          Đi nhà hàng order, người bồi bàn chỉ bưng đồ ăn ra một lần rồi biến mất tiêu, còn nhà hàng buffet thì người bồi bàn phải chạy tới chạy lui…coi mình ăn bao nhiêu dĩa, tui thấy họ làm còn cực hơn, nhất là gặp khách bao tử bự, như tui! heheheh!

          Like

      • Van Nguyen says:

        Tui thấy cứ 15% là vừa, nhà hàng nào cũng vậy! Tính chi nhiều, nhức đầu! heheheh!
        Mà tui hay đi ăn với Rồng của tui, ổng trả tiền không hà, tại tui hông biết trả tiền! hahahah!

        Like

      • Tư Ếch says:

        Đi ăn phở thì TIP cũng được mà không TIP thì cũng chẵng cần phải áy náy, lý do: nhân viên chỉ mang tô phở ra rồi thì biến nên không có lý do gì phải cho TIP. Mà có khi nhân viên đâu có được hưởng.
        Ăn nhà hàng Mỹ nếu không được refill coffee, nước ngọt hoặc không hỏi khách có cần dùng thêm gì thì để 1 penny vào dĩa lấy cái coffee cup úp lên.
        Đi ăn buffet thì nên cho TIP nhiều nhiều. Xem cái tướng của NL chắc là đi tới mấy chục vòng, tội nghiệp mấy người phục vụ thu dọn vài chục cái dĩa, rót thêm gần chục lần coke mà không được đồng TIP nào! huhuhu.

        Like

        • ngoclan says:

          Ồ yay, Tư Ếch nói tui mới ngẫm lại nha, chắc cũng bộn bộn chén đĩa á.
          Hôm đó để TIP ít ít, thấy có người đứng thúc thít hu hu, giờ mới biết đó là Tư Ếch, sorry, I’m so sorry 🙂

          Like

  9. Hoang says:

    tui cũng không biểt ăn buffet thì nên cho bao nhiêu % tip cho vừa

    còn vụ đi nhà hàng tự động tính tiền tip vô cái bill khi đi 7 – 8 người trở lên thì tui mới biết sau này vì chưa bao giờ trả tiên khi đi đông người như vậy. Lần đó tui mời 2 gia đình nọ đi ăn và khi trả tiền thì cứ lấy cái total ra rồi cộng thêm 15% mà trả. May sao trong bàn có 1 người là bạn nhậu với ông waiters nên ông waiter khi nhận tiền thì nói tiền tip tính rồi khỏi đưa nữa. Nhờ đó nên khỏi mất mấy chục

    Like

    • Bidong says:

      Tiệm Bodard (?), góc Brookhurst & Westminster, khi đi ăn trên 4 người là tiền tip sẽ tính thẳng vào bills luôn! Coi trước rồi hãy cho tips không thì lỗ!
      Khi khai thuế lợi tức cuối năm, nếu nghề nghiệp là waiter/waitress thì luật thuế (dựa vào codes trên W2) tự động bắt họ đóng thuế % của tiền tips trong việc làm của họ cho dù họ có nhận đủ số tiền tips như luật bắt họ đóng thuế hay không! Thành ra cho tips cũng là việc nên làm vì nếu không sẽ làm thiệt hại cho họ! 😦

      Like

  10. Gia lum lon says:

    Câu hỏi cho ACE
    Khi về ăn o*? VN, có cho tip hay không?
    Khi ăn ở EU, có cho tip hay không?
    Khi ăn ở Á Châu (ngoài Vn)co’ cho tip hay không?
    hehe

    Like

    • ngoclan says:

      EU thì tui chưa đi.
      Châu Á ngoài VN thì đi ăn theo tour nên chưa phải tip.
      Về VN ăn thì có tip, mặc dù có khi mấy đứa bạn không chịu, nói không có thói quen đó, nhưng cũng chỉ vài lần, vì không phải trả tiền hoài, hehehe

      Like

      • Gia lum lon says:

        ở VN, Tip hay không tùy chỗ, tùy cách phục vụ
        1-Thí dụ ỏ Q1 hay ỏ chỗ họ đã tính VAT(10% tax+5% service) , không cần tip, trừ truo`ng hợp có TS đi vơi chân dài:P
        2- Tui hay mang wine theo, thuờng là có cork fee , tip cô mở chai (ỏ VN, có cac cô xinh đẹp khuyến mãi rượu bia, mang rượu của mình theo là họ mât mối ).
        3- Quán lịch sự thì có nhân viên phục vụ riêng hay phòng riêng, nên tip họ, không cần phải 15-20% , nhưng tùy theo vui hay buồn, lon nhiều hay it 😛
        4- Ăn tô phở, hủ tíu, ly cafe bình dân thì khỏi cần 😛

        Các cụ xưa nói: đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, tip cũng không ngoại lệ, trừ trường hợp mình không bao giờ trở lại 😛

        Like

  11. Lụa says:

    Lụa cũng không biết đến vụ tiền tip là bao nhiêu khi ăn buffet, nên cứ tự động cho 15%, chỉ khi nào trong bàn có nhiều người gặm cua gặm tôm bắt bồi phải thu đĩa mệt xỉu thì tăng 20% .
    Còn khi mình đi cắt tóc hoặc làm da mặt mà gặp trúng chủ nhân làm cho mình thì có cho tiền tip không? Lụa thì vẫn cho bình thường như cho mấy người làm công, nhưng bạn của Lụa người thì nói có người thì nói không, không biết ai đúng ai sai .

    Mà chính xác thì cho tiền tip là nghĩa vụ, hay là tiền thưởng vì họ làm mình hài lòng?

    Bởi tháng trước người bạn rủ Lụa đi Foot Massage, gặp trúng một ông nguời Tàu không biết tiếng Mỹ tiếng Việt, nói nhẹ tay thôi nha, không biết ổng có hiểu không mà thấy ổng cứ gật gù “dzé dzé dze”. Báo hại sau đó mình phải đi cà nhắc cà thọt mất 2 ngày vì đau cổ chân, trong khi vẫn phải cho tip ổng $7, như vậy là tiền tip hay tiền ngu đây không biết nữa trời 🙂

    Like

    • ngoclan says:

      Khi người ta làm cho mình, em không phân biệt là chủ hay thợ, nên cứ tiếp bình thường.
      Ủa, “foot massage” không phải chỉ massage trên cổ thôi sao, hahahahah

      Like

    • Bidong says:

      @Lụa: không biết có đọc bài về massage trên NVO hồi lâu rồi không? Có người đi massage về mang tật suốt đời luôn á! Nên cẩn thận nha! Chúc cuối tuần vui vẻ! 🙂

      Like

  12. Lụa says:

    Những tịệm bánh mì mà NL liệt kê trên kia, còn chưa nói tới những tiệm bánh mì trong các chợ VN hay trong mall như PLThọ chẳng hạn, nói chung là khu vực Tiểu Saigòn đâu đâu cũng có bán bánh mì .

    Cho nên, thì là, nếu tự tin mình có bánh mì kèm chè đặc biệt hơn tất cả các tiệm khác, thí dụ như bánh mì nhét “heo quay NL”, hay chè “trôi đi đâu mặc kệ” vv.. :D, thì cứ việc mở để cạnh tranh cho thêm náo nhiệt .

    Còn bánh mì của mình chỉ bằng cỡ như Bánh Mì Chè Cali thì chạy càng xa Bolsa càng tốt, nhất là mở được gần ngay các trường đại học hay các hãng xưởng đông thợ cổ xanh thì cũng có ăn chứ chẳng chơi .

    Like

    • ốc đảo says:

      @ Chị Lụa
      hahahah chị Lụa ơi, chè trôi nước bây giờ có tên CHÈ TRÔI ĐI ĐÂU MẶC KỆ., tên này “ấn tượng” à nha…
      Bây giờ tui dựa vào đây chế ra trò mới, ACE xúm lại đặt tên món ăn cho quán bánh mì của cô giáo, hông chừng trở thành hiện tượng ở phố Bôn Sa thì sao!!!
      – bánh mì nhét “heo quay NL”
      – chè “trôi đi đâu mặc kệ NL
      – Bánh canh cua gãy càng NL
      – Hủ tíu “dai” như đỉa NL
      -Canh rau ” đay” nghiến NL
      -Khooai ” nghiền” nát NL
      -Chè ba màu mè NL
      xin tiếp vô bà con ơi…
      NL múa thước bảng thì đừng dổ thừa cho tui à nha
      hehehheheh

      Like

      • Lụa says:

        Cá lóc nướng trụi nhủi
        Phở tầu suốt
        Bánh “tiêu” tùng
        Xôi “gà” nuốt dây thung
        Xôi “xéo” đi
        Bánh “ít” ngon
        Bánh “khọt” khẹt
        Bánh “lọt” xuống cống
        Bánh “bò” càng
        Bánh “tét” môi
        Bò “xào lăn” chiêng
        Thui nhe, Ốc đầu têu thì ở lại mà điều đình, Lụa đi núp đây hahahahh .

        Like

      • Van Nguyen says:

        hahaha!
        Bò né…thước bảng
        Chè hột lựu…đạn
        Canh chua…lè
        Xôi mặn…chát

        Like

  13. Kim says:

    1. Với Kim thì: Khi đi ăn buffet cũng để tip nhưng ít hơn nhà hàng non-buffet chút. Khi đi ăn buffet một nhóm người thì đã có tính tiền phục vụ vô rồi nên không để tip nữa. To-go thì thường không để tip. Nhưng nói chung của cho không bằng cách cho. Mình cho tip nhưng với sự trân trọng người đã phục vụ cho mình thì như thế cho dù tip ít người ta vẫn vui và không mặc cảm, tự ái với công việc “chạy bàn”.
    2. Khi thanh toán bằng thẻ người ta hỏi zip code là mình cho vì cứ nghĩ đó là “policy” của họ. Và cũng không lường được hết những chuyện không hay mình sẽ gặp phải khi dễ dàng cho người ta thông tin của mình như thế. Sau khi đọc bài này sẽ cẩn thận hơn.
    3. Cái vụ này thì mình không biết vì mình không ở Little Saigon. Hay tại lúc này nhiều người làm heo quay quá nên có nhiều người bán bánh mì để ăn với heo quay chăng :))

    Like

  14. Kim says:

    Mình xin góp vài món vô cái menu của Ốc đảo:
    Bánh tráng phơi sương trắng miền quê ngoại NL
    Cháo ngan(g) như cua NL (cháo vịt)
    Bánh “chưn(g), giò” NL
    Cơm tấm bì, chả, ” sườn NL”
    Nghe ghê quá. Thui, Kim dzọt đây

    Like

    • ốc đảo says:

      @ Chị Lụa , Mây & Kim
      có ai thấy hàm răng giả của tui văng đi đâu hông? tui cười từ hồi mờ sáng đến bi giờ vẫn còn cười với những món ăn …trời ơi đất hỡi nè…
      hehhehehe

      Like

      • Bidong says:

        Tui thấy hình như hàm răng của ốc nằm trong nồi phở NL á! 🙂

        Like

        • ốc đảo says:

          @ Chị Bidong
          hông “hình như” đâu chị ơi… Chị réo cô giáo quậy nồi phở NL lôi hàm răng ốc ken lên giùm, không thôi ngày mai mở hàng lại mắc công mang tiếng cô giáo bán phở…răng NL…
          hê hê

          Like

  15. Tâm says:

    Đặc biệt chỉ có cuối tuần menu:
    Bún bò…lăn
    Bánh cuốn tráng tay…nhồi bột bằng chân
    Bánh bèo…nhèo
    Bánh ướt…mèm
    Chè đậu…gián
    Chè bắp…chuối

    Món nhậu cho mấy ông:
    Lẩu dê..xòm
    Nai giả…hiền
    Be he…thui
    Gà hầm thuốc…lắc

    Like

    • ốc đảo says:

      @ TL
      quá dữ nha, nhưng ông có phải bê thực đơn từ nhà hàng của ông qua không vậy?
      Nếu là món mới, tui xin đề nghị là nên thêm NL sau mỗi món ăn, như thế mới khỏi đụng hàng.

      Like

      • Tâm says:

        Menu này tui tặng Ốc đó, tuỳ nghi sử dụng. Tui sợ thướt bãng nên tui không dám để tên NL. Ông viết chử đẹp đó ông điền vô dùm tui đi. 😆

        Like

      • ngoclan says:

        Trời ơi là trời!

        Mai mốt có tiền mở tiệm, tui bán thêm đặc sản:
        -Ốc bằm nhồi xả láng
        -Hến cào xào xúc xẻng
        -Sò nướng mỡ hành hạ
        …..

        Like

        • Chi Nha says:

          Ngao xào mắm tương tư.

          Like

          • Độc-giả Texas says:

            @ Chi Nhà ơi, buổi sáng thức dậy đọc cái còm mới nhất ” Ngao xào nấm tương tư” làm Ngao hết hồn.
            Chuyện nấu ăn là Ngao chỉ biết 50% trăm thôi. he he!

            @ Chúc NL, Sư phụ và quý vị một ngày thứ bảy thật vui thật đẹp

            @ Bonne Après-midi chị An Lành nhe

            Like

            • Chi Nha says:

              @ Ngao ui, cn thêm đặc sản món ăn nhà hàng tương lai của Ngọc Lan . NL đã có món Ốc… Hến… Sò…riêng món Ngao , cn xin phép NL cho NL ý kiến ngao xào mắm tương…tư , Ngao thêm món của Ngao là nấm , nhà hàng NL sẽ thêm món nấm ăn chay . hehe..

              Like

  16. Tâm says:

    Nói tới tiền tip, thì TL nghĩ như vầy. Mình đâu phải đi ăn ngoài mỗi ngày đâu? Mỗi lần đi ra ngoài ăn là dịp ăn mừng, một ngày đặc biệt gì với gđ hay bạn bè, thì nên rộng rãi một chút với những người phục vụ trong nhà hàng. 15% hay 20% nhiều khi nó cũng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng nếu bửa ăn đó mình thấy vui thì cũng nên làm một cử chỉ đẹp cho người “chạy bàn” đó được vui.

    Like

  17. ốc đảo says:

    @ Cô giáo
    Bi giờ tới phiên tui trả nợ nè, nợ đọc entry.
    1
    Có, nên tặng tip. Tui nghĩ khi mình đi tới nhà hàng, và có người phục vụ mình chu đáo, mình nên tặng tiền tip cho người ta. Tui hay lên tưởng bá vơ lắm, đặt mình trong trường hợp phải đi làm và sống nhờ tiền tip, tui cũng mong được thực khách boa cho.
    Nếu nhà hàng tự động tính tiền tip trước thì tôi sẽ không boa nữa, vì người phục vụ trước sau gì cũng nhận được tiền này.
    Nhà hàng nào mà chơi trò cộng tiền tiếp trước, tui sẽ nghỉ chơi nhà hàng đó. Tui nghĩ là tiền tip là tiền thưởng. Và khi thưởng thì không có màn phải bắt buộc. Dĩ nhiên là phải tưởng thưởng theo tỉ lệ 15-20 %.
    Food To Go thì tùy, thích thì tip, không thì thôi.
    2
    Khi đi mua hàng hóa và dùng thẻ tín dụng, khi được ( bị) hỏi số zip-code hay hỏi bất cứ giống gì khác, tui đều hỏi lại”có thật sự tui phải trả lời câu hỏi này hay không? “hoặc ” câu hỏi này có hợp lệ cho đối với người tiêu dùng hay không ?” Nếu câu trả lời là ” yes” thì tui sẽ yên tâm khi kê khai lý lịch.
    Có một trường hợp tui cự tới nơi tới chốn là khi tui xài thẻ tín dụng của BOA. Tui chìa cái thẻ có cái hình nhìn rất đỏm dáng của tui ngồi chình dình trên đó, cô thâu ngân viên chắc lúc đó khó ở trong người hay sao mà cứ nhất quyết đòi tui trình bằng lái ,cứ như là COP không bằng.
    – Ê, vừa vừa phải phải thôi chứ, bộ hông thấy tui giống cái thằng phải gió trong thẻ hay sao? Muốn tui nhắm mắt ký lại, để xem chữ ký của tui có giống như trong thẻ hông? Hông chịu thì tui trả hết hàng tui mua, và hông chừng tui kêu luật sư riêng của tui tới nói chuyện phải quấy với cô nữa đó! Hay là muốn tui nằm lăn ra đây ăn vạ, cô mới vừa lòng?
    Thấy tui làm dữ quá, quản lý tới hỏi chuyện gì và xin lỗi tui dzối dzít!
    Giỡn mặt với tử thần! Hề !hề!
    3
    Từ dạo kinh tế xuống thì tui ít đi ăn nhà hàng. Ở nhà có nấu nướng thì nhắm món nào vừa ngon, vừa nhiều, vừa bổ dưỡng mà lại ít tốn tiền thì nấu ( trừ cám lợn).
    Có lẽ vì lý do đó nên cơm tay cầm lên ngôi, vì chưa có món ăn nào ngoài nó ra lại hợp đủ tiêu chuẩn của tui nêu trên. Ổ bánh mì và ly cà phê tròn trèm có hơn 5 tì, hỏi thử vật giá bi giờ có món nào địch lại bánh mì không! Người người thất nghiệp, nhà nhà tiết kiệm thì tiệm bánh mì sẽ mọc như nấm sau cơn mưa rào. Nhưng cũng có trường hợp thấy người ăn khoai cũng vác mai đi đào, cho nên tưng bừng khai trương, âm thầm đóng cửa cũng xảy ra không ít.
    Bán bánh mì có mau làm giàu hay không thì cứ nhìn lượng khách ra vào tiệm bánh mì đó, và xem thử thương hiệu bánh mì đó tồn tại bao nhiêu lâu rồi thì sẽ có câu trả lời.
    Còn hỏi cái nào được ưa chuộng nhất thì có lẽ má vợ tui trả lời được thôi, lý do đơn giản như đang giỡn là tui đang ở tuốt tuột Mũi Cà Mau, làm sao tui biết Bôn Sa Bánh Mì Tình sử mà đi hỏi tui .
    Nhưng có cái này tui biết nè: NL Bánh Mì sẽ là thương hiệu mới nhất, nổi đình nổi đám nhất. Và tui sẽ là người ăn bánh mì thay cơm , thay phở nếu cô giáo ném bút lông, hông phải, key board đi, bán bánh mì…

    Like

  18. Tâm says:

    3.
    Còn chuyện bánh mì, lúc mới dọn về Cali đi mua bánh mì không thịt để về ăn với cà ri. Vô tiệm, tui đứng lớ ngớ tại vì tiệm bán bánh mì đó đông mà không có trật tự. Ì xèo như mấy cái quầy bán vé ở bến xe đò ở quê tui. Ai chỏ vô trước mà lớn tiếng hơn thì mấy chị kia lấy order rồi đưa ra. Tui đứng một hồi, có chú kia đứng kế bên thấy vậy muốn giúp tui rồi chú order luôn cho tui “ba cái ba ghét…cho anh này”. Tui nói nhỏ là mua bánh mì không. Thì chú đó nói lại là mì không là ba ghét. Tui mới hiểu ra ba ghét là baguette. Tui nói trong bụng, còn muốn mua mì thịt phải gọi là “mạ thương”…. Mới có thị ăn sao trời?

    Like

    • Trùm Sò says:

      Hahaha. Mai mốt vô Lee’s Sandwiches tui order bánh mì “mạ thương” coi mấy cô bán hàng đưa tui cái gì. Nếu cổ nổi khùng đưa tui bánh mì mà bột nhồi bằng chưn, tui tặng Thầy Lý ăn chơi coi mùi chân … ba ngày không rửa có ngon không. :mrgreen:

      Like

      • ốc đảo says:

        @ Ông Trùm
        chân của mấy cô dù có tám ngày không rửa vẫn thơm và ngon như thường,,,,

        Like

        • Chi Nha says:

          Vậy thì ông Trùm nên mua tặng Ốc tám cái bánh mì ” mạ thương ” . Ốc ăn cho đủ tám ngày không rửa vẫn thơm. hi hi hi…

          Hôm nay đọc còm mà cười quá chừng luôn, mấy ông quậy quá rồi đó nha.

          Like

          • ốc đảo says:

            @ Chị Nhà
            Chị hết người kêu, lại kêu Trùm sò đi mua… hahhaah
            Một cái ổng còn không mẻ một cắc nữa, ở đó mà tám cái…
            mà công nhận cái vụ ” bánh mì mạ thương” của TL tiếu quá chừng !!!

            Like

    • ngoclan says:

      @Tâm:

      Hahahahahah, tui đọc cái còm này mấy lần rồi mà cứ cười muốn bể bụng 🙂

      Like

  19. Thaan says:

    Tui lấy trên mạng cho bà con đọc:

    The Mystery Of Tipping Etiquette Solved
    By Sarah Toler
    Published November 07, 2007

    The National Restaurant Association explains this disparity by citing the federal minimum wage law which allows employers to pay employees who receive tips only $2.13 an hour.

    Employees who are tipped must earn gratuities to supplement this minimum wage..

    You may feel that paying your waiter’s salary should not be your responsibility, but the truth is, it is no secret that if you are eating out you will need to tip.

    Keep this tipping advice in mind: If you cannot afford $20 for your meal and tip, you probably cannot afford $15 for just the meal, so stay in tonight.

    If affording a tip is not an issue, but you are hesitant to tip because you received bad service, do not skip out on gratuity; instead ask to speak to the restaurant manager.

    Tipping your server even though he provided poor service will not only win you a few good karma points, but it may brighten his mood enough that he will provide the rest of his customers with the service they deserve and that includes you the next time you return.

    Dining out is what comes to mind when most people think of tipping etiquette, but tipping your server and bartender 15 to 20 percent will not get you through every dining experience.

    Some less common restaurant positions are also commonly tipped.

    Tip your buffet server 10 percent if anything, including beverage, is delivered to your table.

    When picking up restaurant food to-go, tip 10 percent to the person who packaged your food (usually the bartender).

    Upon restaurant food delivery, tip 10 percent to the driver.

    No tip is required for a restaurant hostess unless you ask the hostess to go out of her way to secure you a table.

    Tipping While Traveling

    When hiring a taxi, limo or shuttle, it is common practice to tip 15 percent of the total fare.

    If the driver spends more than a few minutes loading or unloading your bags or helping you in or out of the car, 20 percent would be appropriate.

    Once you arrive at the airport, keep your bills handy as the tipping bonanza continues.

    If a skycap checks your bags, tip $1 for each heavy bag in addition to the normal fee.

    If hitching a ride through the terminals on an electric cart, tip the driver $2 per person.

    It is never necessary to tip your flight attendant, but if chartering a private plane, you may tip the pilot at your discretion.

    Upon arrival at your hotel, you may leave your car with the valet without tipping. However, when the car is returned to you, tipping a couple of dollars is appropriate.

    If a doorman transports your luggage from your car to the hotel lobby, $1 a bag is an acceptable tip. Double the tip if he carries the bags to your room. He would also appreciate a $2 tip when hailing you a cab.

    Bellboys are accustomed to the same tipping standards.

    When requesting dinner reservations, event tickets, or general advice, expect to tip your concierge anywhere from $5 to $10.

    Gratuity is usually attached to hotel services such as room service and spa treatments, so look carefully at your bill. If no tip is added, tip 15 to 20 percent.

    Maid service tips can vary from $1 to $10 a day, depending on the mess you created in the room.

    Daily Tipping

    Chances are that you will not dine out, take a cab or stay in a hotel every day of your life.

    However, because it is a practice in American culture to tip most service positions, it is likely that most days you will come into contact with someone who deserves a tip.

    Not sure who that someone is?

    Think about your hair stylist, car washer, barista or massage therapist. If you appreciate the service, let him or her know with added gratuity.

    Still unsure who needs a tip or how many singles you should fork over? Print out this list and tuck it in your wallet.

    Barista – $1

    Car detailer – 15 percent

    Car washer – $2-3 for a car; $3-5 for an SUV or truck

    Coat check attendant- $1

    Emergency locksmith – $5

    Furniture or appliance delivery person – $5-10

    Hair Stylist or Color Specialist – 10-20 percent

    Manicurist, Facialist or Aesthetician – 15 percent

    Massage therapist- 20 percent

    Pet groomer – 15 percent

    Pet sitter – 15 percent

    Restroom attendant- $1

    Shampoo or other styling assistant – $2-5

    Shoe shiner- $2

    Tattoo or piercing artist – 10-20 percent

    Tire changer – $4 – $5

    Tow truck driver – $5

    Now that you know the drill, poor tipping etiquette can be a thing of the past.

    When you are provided with excellent service, feel free to tip over the maximum guideline.

    When you are faced with poor service, do not be stingy. Instead, think of the last time you had a bad day.

    Whether your day was ruined because of a speeding ticket, pesky in-laws or a death in the family, wouldn’t your day have been improved if a stranger went out of her way to be courteous to you?

    A small gesture of a few dollars could have a great impact on the life of someone in the service industry at a very small cost to you. With your tipping guide in hand, you are now equipped to provide good service to those who labor to provide good service to you.

    Like

  20. M&M says:

    1. Khi có dịp đi ăn nhà hàng có người service, tui bao giờ cũng cho tiền tip vì tui đã từng làm nghề busboy được một… ngày :-). Đó là một trong nhiều nghề tui làm những năm đầu sang Mỹ. Số là, một ngày nọ, một ông anh họ làm waiter cho nhà hàng lớn nhất do người Việt làm chủ nơi tui ở, hỏi “chỗ tao làm đang cần busboy, nếu muốn, tao sẽ giới thiệu cho mày vô làm”. Mặc dù không biết làm busboy là làm cái quái gì, tui ô kê liền. Vậy là tối thứ bảy sau đó, tui áo sơ mi trắng, quần tây xanh, chân mang giầy ba ta trắng, được ông anh họ chở tới giới thiệu với ông chủ. Trông bộ dạng ốm đói, mặt mũi và cách ăn vận rất “ná” của tui, ông chủ thở dài, rồi nói như ra lệnh “hôm nay cho làm thử thôi, lương mỗi giờ một đô tượng trưng, và busboy thì được hưởng x% (quên rồi) tiền tip”. Và rồi, tui được sai làm đủ thứ, từ bưng nước, dọn ly, dĩa dơ, cuốn khăn trải bàn dơ, lau bàn, trải khăn mới, quét sàn, tui làm đủ hết; nhưng nhớ nhất là những chồng dĩa thật nặng, khiêng mỏi cả tay và vai. Sau khi tiệm đóng cửa thì tui lại phải phụ dọn dẹp, hút bụi, chùi rửa nhà vệ sinh, cho tới quá nửa đêm mới ra khỏi tiệm. Đêm đó, vừa lương, vừa tip, tui được cũng hơn 50 đô, là một số tiền lớn với tui vào năm 83. Mệt, nhưng thật là vui; chỉ tiếc là sau lần đó, tui chờ hoài không thấy ông chủ gọi trở lại làm nữa. 😦
    2. Về chuyện zip code, theo tui biết, sau khi cà thẻ thì tên và địa chỉ của mình hiện lên màn hình rồi. Người đứng quầy hỏi zip code chỉ để xem cái credit card mình dùng có phải do mình “cầm nhầm” không thôi.
    3. Tầng trệt trong building chỗ tui làm gồm toàn tiệm ăn, Starbuck coffee và gift shop, cung ứng cho người làm việc lẫn khách du lịch. Những lúc đi ngang đây, trong đầu tui hay nghĩ đến một tiệm bán bánh mì thịt nguội kiểu Việt Nam. Chắc chắn sẽ bán chạy như tôm tươi. 😀

    Like

    • ốc đảo says:

      @ M&M
      nghe ông kể chuyện ông đi làm bồi bàn, tui cám cảnh gì đâu!!!
      Làm liền đi ông ơi, để có người khác nhanh tay hơn thì uổng. Bánh mì thịt nguội kiểu VN bây giờ rất được ưa chuộng với hầu hết mọi giới, tui nghĩ ông có khả năng thì nên ” huy động vốn” mở một tiệm như vậy đi.
      Nhân nói tới bánh mì thịt nguội, nơi tui ở có một tệm bán bánh mì khá ngon. Đàng sau lưng tiệm có sơn một hàng chữ lớn” BÁNH MÌ THỊT NGUỘI XYZ”.
      Hông hiểu do cạnh tranh hay do tên khỉ mắc gió nào ngứa mắt, hôm sau thấy hàng chữ đó biến thành ” BÁNH MÌ THỊT NGƯỜI XYZ “.
      Trời ạ! Ông chủ mua sơn về xịt xóa không kịp luôn!!!!

      Like

    • DQ says:

      Tui co ong anh ba con, luc nao cung tip truoc khi duoc phuc vu: cat toc, an nha hang,may quan ao (o VN) etc,…anh noi dong tien di truoc la dong tien khon, truoc sau gi cung phai cho, vay thi nen cho truoc lam nguoi phuc vu vui va minh cung vui theo.

      Like

      • ốc đảo says:

        @ DQ
        ” nhất trí ” với DQ về chuyện tiền tip. Mình boa không phải vì mình giầu có muốn chơi sộp, chơi nổi, nhưng vì mình hiểu được ” tip là gì”…
        Nhất là những nhà hàng mình thường lui tới, tip hà tiện hay không tip thì có ngày thức ăn mình sẽ trộn chung với nước bọt của người phục vụ cho mình….
        khiếp quá hén!!!!

        Like

  21. Hoang says:

    còn chuyện này để tui kể coi mọi người thấy ra sao. Hồi năm 199x tui và mây’ đứa bạn đi chơi LV xong lái xe về lại Little SG thì ghé vô 1 tiệm ăn trên đường Broohkurst để ăn cơm phần. Gặp 1 anh phục vụ sau khi serve cho mình xong thì nói nhỏ “chút nữa đừng để tiền típ nghe vì chủ lấy hết.” Sau đó thì tụi tui trả tiền và đi ra không để tiền tip y như lời anh phục vụ nói mặc dù tui cũng thấy kỳ kỳ, nhứt là hơi quê với mấy đứa bạn vì tụi nó ở tiểu bang khác qua đây chơi mà thấy chuyện như vậy thì mất mặt người Việt ở Cali quá vì đồng hương bóc lột đồng hương.

    Cách đây 5- 7 năm gì đó thì vợ chồng con cái tui đi ăn ở 1 cái nhà hàng trên đường Bolsa cũng gặp cảnh tương tự khi anh phục vụ bỏ nhỏ “chút nữa đừng để tiền típ nghe vì chủ lấy hết.” Khi về thì tui cũng y lời người ta dặn không bỏ tiền tip. Anh phục vụ thì rất tử tế thấy mình đang trên đường ra cửa thì đi ra mở cửa cho mình. Chu cha ơi sao mà ngộ quá vì ảnh phục vụ tử tế mà chủ tiệm lấy hết tiền tip của người ta. Vợ tui đi làm kể cho mấy người bạn nghe thì họ nói “bà khờ quá ổng nói vậy để bà đừng cho tiền tip trên bàn nhưng khi đi ra phải đưa tip riêng cho ổng.”

    Trong tường hợp người phục vụ nói mình đừng bỏ tiền tip thì mình nên làm gì cho phải?

    Like

    • Gia lum lon says:

      Hùi xa xưa, tui làm busboy cũng cả năm, đâu có được tip, mà cũng không dám than vãn.
      Hic

      Like

    • FDN says:

      Theo như lời anh Hoàng, tui biết nhà hàng nằm trên đường Brookhurst, gần chợ Quang Minh. Chỉ có sự khác biệt lần tui đến là một chị waitress vô cùng lanh lẹ. Luôn phục vụ vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi. Chị là người làm việc tích cực, ân cần và mẫu mực với khách hàng khi lần đầu gặp chị. Điều tui không thích ở nơi chị là sự liến thoắng, ma mãnh của một nhân viên lúc nào cũng lên án người chủ của mình. “Xin đừng cho tiền tip, vì tiền tip bị ông chủ tịch thu . (Nếu có cho thì cứ nhè nhẹ nhét vào tay chị) Đó là nguyên văn của chị có lần chia sẻ với tui. Và tui, tui cũng nói đùa đùa với chị : “Chị có biết tui là người nhà, bà con của ông chủ nhà hàng này không?”
      Thật ra có một số nhà hàng Việt, Tàu ở đây có chủ trương luôn “lấy” tiền tip của khách hàng để lại cho những người waiter và waitress service họ. Dĩ nhiên họ là chủ ông, chủ kẹo, tính toán, họ có toàn quyền quyết định. Và phần nhiều, chủ NH đã có giao ước với nhân viên trước khi được nhận vào làm. Cũng có một số nhà hàng rất “đẹp” với nhân viên phục vụ, như là Phở Nguyễn Huệ trên phố Bolsa. Tất cả tiền tip được chia đều cho tất cả nhân viên, theo như lời của anh Phong có lần tâm sự.
      Chuyện gì cũng có thể xảy ra ở khu phố Bolsa, Little Sai Gòn. Không Biết Thì Hỏi là một đề tài hay và rộng mở để học hỏi.

      Có một ai thắc mắc và tìm hiểu hiện bây giờ có bao nhiêu tiệm Foot, Body Massage nằm quanh quẫn trong khu phố Little Saigon? Hình như mỗi góc đường, mỗi intersection đều có 1 hoặc 2 Foot Massage shop do người Tàu từ lục địa điều hành. Thật sự chúng ta có nhu cầu cần foot, body massage như người Tàu hoa lục tử tế mong đợi. Trong khi ở bên nhà họ đối xử với người dân Việt như là chó ghẽ ngoài biển khơi đơn độc.

      Like

      • Hoang says:

        @FDN, đúng là cái nhà hàng đó đó …

        thật ra tui cũng không biết ông chủ lấy hết tiền tip làm gì nhưng nhiều nhà hàng chủ lấy típ nhưng cuối ngày chia lại cho tất cả nhân viên kể cả người phụ sau bếp

        Like

  22. langthang says:

    Tui ở Lancaster PA.Một người bạn có quen trong giới phục vụ nhà hàng buffet Tàu ở đây cho biết những người này HOÀN TOÀN sống nhờ lòng rộng rãi của khách.Họ chẳng những không có lương mà chủ còn lấy 50 xu cho mỗi lần có khách.Vợ tui cuối tuần làm cho một nhà hàng buffet rất lớn của Mỹ. Chủ tính sẵn tiền phục vụ vào hóa đơn nhưng lương của nhân viên được tăng thêm cố định dù khách nhiều hay ít,và chủ cho khách biết là không cần cho tip cũng như nội quy dặn nhân viên không được có thái độ trông chờ khách cho. Thành thử thỉnh thoảng ăn buffet Tàu,tui đều “hào phóng” vì tui luôn nhớ tới việc vợ tui cuối tuần khuya đi làm về mà khách cho được vài chục là có vẻ rất “hớn hở” ,

    Like

Leave a reply to ngoclan Cancel reply