Nhếch nhác hay không nhếch nhác

Hôm qua kẻ chuyện học trò, hôm nay kể chuyện thầy cô 😛

Nhà văn Nhật Tiến mới ra mắt quyển sách “Nhà giáo – một thời nhếch nhác”

Tôi đọc hết rồi, từ tuần rồi, sách do nhà văn Nhật Tiến gửi tặng. Chú Đinh Quang Anh Thái có gợi ý tôi review cuốn này. Nhưng tôi nghĩ có lẽ là tôi không nên.

Tác giả có thời gian 4 năm dạy học sau 1975, từ năm 75 đến 79.

Tơi có thời gian 11 năm, từ 94 đến 2005.

Hai thời điểm đó khác nhau nhiều lắm.

Sẽ có một lúc, tôi viết kỹ về thời đi dạy học dưới mắt nhìn của tôi.

Còn hôm nay cuối tuần, chỉ kể vài kỷ niệm vui/buồn để mọi người thư giãn 😛

***

1.

Nhớ năm đầu tiên ra trường, khi đó chưa khai giảng, chỉ trong những ngày chuẩn bị thôi. Tôi vào trường thì mặc quần tây áo sơ-mi. Tôi đang đi trên hành lang  thì nghe tiếng vài ba đứa con trai đi phía sau hỏi, “Ấy ơi, ấy học lớp nào vậy?” “Đi từ từ chờ tụi này với…” Tui mắc tức cười mà cứ giả điếc lững thững đi luôn.

2.

Lần đó ghiền phim bộ, không nhớ là bộ gì, tui coi miết coi miết mà chưa hết. Chiều hôm đó có 2 tiết dạy thôi, thế là mê phin hơn mê dạy, tôi gọi điện thoại vô trường báo “bệnh, xin nghỉ, dạy bù sau.”

Hahaha, đang nằm nhà luyện phin thì nghe chuông cửa reng. Nhìn ra thấy cả đám học trò kéo tới. Tôi te rẹt đi ra mở cửa, mặt mày hớn hở. Vừa nhìn thấy tui nơi cửa rào, cả đám nhao nhao, “Cô bệnh sao vậy cô?”

Trời ạ! Ùm, ùm ùm “Cái móng chân cô đau!”

Học trò được nghỉ là vui rồi, vô nhà cô ngồi tán dóc cũng là vui rồi.

Nhưng với tôi thì coi như vĩnh biệt sự cám dỗ của phin bộ từ đó, và không bao giờ để sượng trân moi ra một lý do “đau chân nên nghỉ dạy”

3.

Năm đó dạy tụi lớp 12. Lớp đó có một đám con trai học giỏi mà nó quậy cũng dữ nữa.

Tui hăm he rằng thì là vô lớp cà rỡn hoài tui sẽ mời phụ huynh vào méc cho biết tay. Nói vậy xong ai dè tụi nó nhao nhao, “Mời đi cô, mời đi cô!”

Trời trời, giỡn mặt trời. Hồi xưa giờ chuyện mời phụ huynh đến trường chỉ có thầy cô chủ nhiệm làm thôi. Tui thì không có chủ nhiệm bao giờ. Nhưng mà dám thách cô giáo kiểu này thì mời ngay cho biết. Thế là bảo ngày giờ đó em mời ba hay mẹ vào gặp cô.

Mời phụ huynh 2 đứa. Nhưng khi tui ra thì không phải là 2 mà là 4. Trời ạ. Mà chẳng biết tụi nó nói cái gì mà phụ huynh mặt mày không có lo âu đăm chiêu gì hết trơn. Tui cũng chỉ biết khen là tụi nó học giỏi mà nghịch thôi. Phụ huynh trước khi về, nói, “Tụi nó về cứ nhắc cô NL, giờ mới biết cô.”

Tiễn 4 phụ huynh này ra về, tui cũng chuẩn bị về vì hết giờ dạy hôm đó, thì 1 tên khác chạy lại, “cô chờ mẹ em một chút. Mẹ em đang đến.” Tui trố mắt nhìn nó, “Cô có mời mẹ em đâu?” – “nhưng mà cô mời ba mẹ mấy bạn kia nên em cũng nói mẹ em vô cho biết cô rồi!” Tui vừa ngạc nhiên vừa mắc cười, nhìn nó cứ lăng xăng chạy tới chạy lui nơi cổng trường ngóng mẹ nó.

“Nó cứ một hai nói tôi đến trường cho biết mặt cô NL, mà nó nhắc cô hoài nên tôi tới!” Mẹ nó nói. Tui cũng chỉ biết cười thôi.

Cuối năm đó, nguyên đám đều đậu đại học. Ngày tui đi định cư, cả lớp kéo đến ngồi từ trên cầu thang trên lầu dài dài xuống tầng trệt. Ngày tôi về thăm, đứa nào cũng đã đi làm, lại họp lại, mở tiệc mừng cô. Giờ viết những dòng này lại nhớ gương mặt mấy đứa học trò này nói nhỏ trước khi bắt đầu 2 tiết học, “Tụi em mới hái xoài tượng. Trưa nay về lớp mời cô đi ăn.”

Tếu gì đâu!

About Ngọc Lan

Tui là đứa hay khóc, dễ khóc và khóc dai. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa ương bướng đến độ lì lợm. Tui là đứa thích chuyện, kể chuyện, và nghe chuyện. Nhưng đồng thời, tui cũng là đứa rất lười nói chuyện. Tui là đứa nhớ dai nhớ lâu, ít càu nhàu Nhưng tui cũng là đứa mau quên, chóng quên và quên hết. Hehehe Sau cùng, Tui là Lan ù. Vậy thôi.
This entry was posted in Tưng tửng. Bookmark the permalink.

286 Responses to Nhếch nhác hay không nhếch nhác

  1. Doan says:

    @Ốc, chị mở 2 cái link được rồi. Ốc giỏi thiệt đó, chắc là bx Ốc vui lắm ha.

    Like

  2. Tứ Hải MT says:

    Nghe NL nói khỏe rồi mừng quá, nhưng mà đọc bài mới buồn quá!

    Like

  3. jimmy phan says:

    Chào các CÒM,

    Trường hơp của tui thì: bơi ra tới biển (rộng) thì bị b/x kéo vào dzũa te tua và mắng rằng “đã không biết bơi mà còn ra cái điều” thế có rách việc không chứ. Nhớ lại hồi xưa tui như sắt như đồng, như đinh đóng cột như rồng phun mưa còn bi chừ thì như cải muối dưa, mười tháng minh mạng cũng không ngẩng đầu.

    Nhưng bị “la” riết cũng quen. I am used to it.

    jp

    tái bút: Ơ! nhưng mà tui có còm đúng cái chủ đề bài này không ta? Nếu không. xin tha thứ! xin tha thứ!

    Like

    • ngoclan says:

      heheh, anh JP kiếm ở đâu ra câu thơ hay quá vậy 😛
      Ai hù anh jp chuyện còm đúng hay không đúng chủ đề khiến anh “khớp” vậy 😛

      Like

      • ken zip says:

        trời trời, mấy câu thơ này mặn chằn mà ông dám post lên sao. Tui hổng dám rồi đó. Tui có 1 đống nè, bữa nào trade đi nha!

        Like

        • jimmy phan says:

          Còm sĩ Ken Zip,

          Tui được tập (bị) ăn mặn từ hồi nào đến giờ (used to) rùi. Vì thế cho nên, cái vị giác của tui không phân biệt được mặn (chằn) hay nhạt (nhẽo) nữa rùi. Làm còm sĩ phải đi uống nước giải mặn. Xin tha thứ! Xin tha thứ!

          NL, hôm nay thấy trong người không khỏe, hồn (nó) cứ buồn buồn sao ấy, lên blog NL nghe các còm đang bốc cho NL thang thuốc trị cảm cúm, tui không có biết gì về thuốc thang, vội còm vài câu cho vui cửa vui nhà, mong NL cười tươi bởi vì “một nụ cười là mười tháng thuốc bổ”. Chừ, thấy NL còm được là tui mừng hết biết. Thơ mặn chằn này tui lượm từ mấy ông bạn sắp được nấp sau nải chuối xem LNĐ……. You know 😛 đọc cho nghe. Cám ơn NL đã giúp tui hết khớp. You make my day NL. Thanks,

          jp

          Like

          • ken zip says:

            @ Jimmy phan
            chỉ là lời nói đùa thôi ông ơi! Tui ăn mặn cũng một cây! nhiêu đó còn lạt lắm. Mong ông thông cảm nếu làm ông phật lòng. Tứ hải giai huynh đệ, tui rất mong được như vậy.

            Like

      • Trùm Sò says:

        Mặn tới bến thì bà chủ khen mà lợ lợ kiểu “đưa em về dưới mưa” thì rầy!
        Hmm, NL này phân biệt chủng tộc à nghen 😀

        Like

  4. ken zip says:

    @ sếp Xem
    hôm qua tui có reply email cho sếp, nhận được chưa sao im ru dị , sếp!

    Like

  5. ken zip says:

    @ chị Doan
    trời, em mới qua bên kia đọc bài mới, chưa kịp hoàn hồn nghe chị hăm đòi đánh rồi. Em âm thầm ủng hộ chị đã trở về với cái tên thân quen thôi mà. DKT là: Doan không thôi, hổng có khó chịu gì gì hết.. hic
    @ Ngọc Lan
    có gì thì đóng cửa lại giộng nhau, chứ nỡ nào xuyên tạc ghê vậy. DTT mới là thuốc sát trùng. còn tui viết là DKT mà…
    ác quá hic

    Like

  6. Độc-giả Texas says:

    Good night NL, Sư-phụ, chị Đoan, anh Đạt, anh Xem, Ốc, Hến cùng toàn thể còm sĩ !

    Like

  7. Van Nguyen says:

    Hến cũng good night bà con cô bác nghe! hehe!

    Like

  8. ken zip says:

    good night every body. Ngủ cho đã giấc nha!

    Like

  9. ken zip says:

    good night Ngọc Lan, giử gìn sức khỏe nha

    Like

  10. ken zip says:

    Godd night , Mây ơi
    mai gặp lại

    Like

  11. Doan says:

    @NL,
    Uống nước nhiều , uống thêm vit. C, nghĩ ngơi nhiều thêm chút nữa, và quan trọng là không được tắm mưa hoặc dầm mưa .:P

    Like

  12. Độc-giả Texas says:

    Xin chào mừng ông He He!
    Cám ơn ông đã cho còm sĩ cùng bạn đọc những lời khuyên rất thật lòng!
    – Có lẽ do NL tả bịnh là “nhức đầu, sụt sịt, cay mắt, ớn lạnh” nên bà con mới khuyên uống những thuốc cảm vô thưởng vô phạt đó. Nếu như NL chỉ nói chóng mặt hay chỉ nhức đầu thì có lẽ bà con sẽ nghĩ là triệu chứng của một bịnh nào nguy-hiểm hơn và sẽ không chỉ uống thuốc như vậy.
    – Có lẽ đọc thêm vài chủ-đề trước của blog NL nữa thì ông sẽ thấy được còm sĩ của blog này giỡn dữ lắm, và cách hành văn “cố tình viết sai chính tả” để cho các còm sĩ khác thấy được cái “tửng” của mình. Tuy nhiên, chúng tôi biết tương kính lẫn nhau và biết nhắc nhở nhau nếu có ai đi quá trớn.
    – Ước ao sẽ tiếp tục được đón nhận sự đóng góp của ông!
    thân ái,
    Ngao

    Like

  13. phương says:

    Ngọc Lan ứa ừa,
    Xó-rì dzô trể nha. Mấy anh chị lẹ tay, lẹ chân quá xá. Đi làm dzìa, cơm nước xong, lật đật nhào vô đọc blog NL. Mèn ui, mấy cái còm dài cả thước, đọc mệt xỉu. Tới câu hỏi của tui được anh GiàLụmLon trả lời, đã trở thành dỉ vãng…hic.

    Xin phép cho tui trở lại thời gian tí xíu về chiện ăn uống nghe. Bởi vì anh GiàLL nói: deep fry mấy con tôm rùi cho đường, muối và hành lá vô.
    Mà anh già ơi, tôm mau chín lắm, deep fry nó cuốn kèn khô quéo rồi cho đường muối vô sau đó, nó có thấm hôn ? rồi hột muối vẫn y nguyên hột muối, hạt đường còn nguyên si hạt đường nằm chơ vơ trên con tôm, đâu có thấy chỗ nào ướt át mượt mà như mấy bà bán cơm tấm, cháo đậu chưng trên dĩa ?

    Chen chuyện ăn uống lúc này tui biết là không phải lẻ, nhưng vì vưỡn còn thắc mắc nên hỏi, mong xí xóa……..Nếu ai thấy chóng mặt, tui tình nguyện cho mượn đồng xu cạo gió hìhìhìhì…………………..

    Like

    • gia lu.m lon says:

      Tép khô hay đông lạnh, cho vào mỡ nóng la` bỏ ra ngay, cốt cho dzo`n, không cốt cho chín (chie^n trên chảo với nhiều oil cũng đuọc)
      Cho muối, đường vào chảo trước cho chảy ra, xong mới cho tép chiên rùi vào đảo qua

      Like

Leave a comment